Đi trên những con đường SG vào mùa này, sẽ không ít lần sững người trước tiếng ve rổn rảng kêu. Sẽ ko ít lần muốn thời gian ngưng đọng lại một lúc để ngắm những cánh hoa dầu đang xoay tít ào ạt trên không. Gió hiu hiu thổi, hoa dầu xoay xoay bay lả tả như hàng ngàn cánh chim, cánh bướm cùng sà xuống. Chỉ muốn quẳng mình vào bãi cỏ để hứng những trận “mưa hoa dầu” ấy, chỉ muốn nhảy vụt lên để may mắn bắt được một “cánh chim” vụt ngang qua.
Hoa dầu có trên khắp nẻo đường thành phố nhưng có lẽ tập trung nhiều nhất ở các công viên, như công viên 30.4. Từ đầu tháng 5, một sáng trong lành trên đường Pasteur đã mê mải ngẩn ngơ với những cây dầu chiu chít, trĩu nặng những chùm hoa màu nâu đất, bóng lưỡng. Ngày nắng dệt thành một thảm chim trời tung bay. Ngày mưa dát nâu từng con đường góc phố. Ngày nắng thanh thoát, lâng lâng. Ngày mưa sũng nước, ướt át đến xốn xang. Mang vẻ gì đấy mơn man khôn tả.
Ra công viên một ngày SG mùa hoa dầu xoay, thấy lòng mình nhẹ bẫng. 24 tuổi có là gì? Công việc, bộn bề, nhân tình, thế sự… Gạt qua một bên tất cả để hồn nhiên một ngày. Trời xanh, cỏ xanh, mây trắng và nắng vàng. Trong vắt, ko còn gì có thể đẹp hơn thế! Mặc những chiếc áo trẻ thơ, tìm lại những trò chơi trẻ thơ. Chông chênh tay đi trên gờ của một bãi cỏ công viên, nhận ra thói quen ngày bé, mình đã từng rất hay đi như thế này. Muốn nhảy cẫng lên trước từng “đàn” hoa dầu ào ạt đổ xuống. Rủ nhau đi bắt, đi nhặt những cánh hoa dầu, tung lên. Những giọng cười trong trẻo, những giọt mồ hôi vô tư rớt như một ngày trẻ thơ nào đấy “dang nắng chạy chơi rong”.
SG mùa hoa dầu xoay. Cho yêu hơn đâu đó những bày tay siết chặt, đâu đó những đôi đầu khẽ dùi dụi vào nhau. Những vòng xe quay chầm chậm trên phố chỉ để ngắm nhìn và đôi khi để… tránh những cánh hoa dầu vừa xoay tròn chạm đất. Có cảm tưởng như bao nung nấu, ấp ủ, hi vọng dồn cả vào đầu quả, nhờ đôi cánh nương theo gió tìm đất lành để đậu. Để từ đó trên nền đất ẩm, những mầm cây dầu lại nhú lên xanh non. Yên bình. Lãng đãng.
P/S: Hoa dầu (phân họ Shorea) và chò nâu thực chất cùng một họ cây dầu (Dipterocarpaceae - ở VN có 6 chi, 42 loài), chỉ khác là chò nâu to hơn, cánh màu đỏ sẫm. Từng mê mẩn chò nâu (loài Dipterocarpus, phân họ Dipterocarpaceae) từ ngày còn học môn sinh vật lớp 7-8. Từng giữ trái chò nâu có khắc một câu thơ từ ngày đó đến giờ (cũng 9 năm rồi chứ ít gì). Chò nâu có nhiều trên những con đường An Dương Vương, Trần Quố Thảo… ngày trước đi học về lần nào cũng mê mẩn với xác hoa (mà thực chất là quả) chò nâu rơi rụng. Giờ lô cốt, cây cối chặt nhiều thành ra chẳng còn được cảm xúc của trước kia. Chỉ còn lại hoa dầu như những đàn chim non tập bay chưa tới. Nguyên cả công viên 30.4 toàn hoa dầu, chỉ duy nhất một cây chò nâu ở góc đường Phạm Ngọc Thạch, giao với Alexandre de Rhodes, đối diện Diamond nhưng cũng hiếm hoi lắm mới bắt được một quả chò nâu đỏ sẫm vừa rơi xuống…
Nhìn những "đàn chim" bay
Trở lại tuổi thơ
Gió vẫn thổi chò nâu bay lả tả
Con phố xưa nhìn ta như người lạ
Bởi bây giờ ta chỉ có mình ên...
**
SG mùa hoa dầu xoay
Ngàn cánh chim bay về tổ
Gió xao bốn bề góc phố
Xoay xoay tìm chốn bình yên