Có một điều gì đó luôn làm cuộc sống của mình gắn chặt với con số 30
30.11 - Ngày mình khóc hết nước mắt vì Kiki ra đi...
30.5 - sinh nhật V, người bạn đầu đời, mình vẫn hay gọi là snhat mưa. Tháng 5 - tháng mùa mưa bắt đầu...
30 - Mã số SV của mình, ko hiểu sao nhìn vào đã thấy thik
Ngày 30...
* 2 năm 2 tháng 2 tuần lẻ 2 ngày
* 3 năm 3 tháng
* 4 tháng...
Vẫn giữ tin nhắn đầu tiên, tin nhắn một dạo chỉ đọc lại thôi là chực khóc. Món quà sinh nhật đầu tiên mình chăm chút... Vẫn giữ những tin nhắn yêu thương, những tin nhắn từng chọc mình cười, từng động viên mình rất nhiều trong những cơn mệt mỏi... Quá nhiều kỷ niệm với cái ngày 30.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn với những vui, buồn, bộn bề... Thấy mình hạnh phúc vì nhận được quá nhiều yêu thương, dù đôi khi hạnh phúc đó có làm mình đau đầu, đau lòng hay đau tim đi nữa... Người ta bảo hạnh phúc của ng này là bất hạnh của người kia, còn mình vẫn cứ "cầu toàn" đi tìm một hạnh phúc có thể đem lại niềm vui cho cả những người khác nữa... Hình như đó chỉ là ước mơ hão huyền...
Hai hôm nay vẫn mơ lại giấc mơ ấy. Giấc mơ ngày xưa vốn ko rõ hình hài... nay đã phác họa được ảo mờ những đường nét. Vẫn ám ảnh về một căn phòng trông ra biển, gió thổi tung bay những tấm rèm voan trắng toát. "You will be happy", niềm tin ấy liệu có giúp mình qua hết những thăng trầm, gập ghềnh sắp đến??
30/9/2009
30.11 - Ngày mình khóc hết nước mắt vì Kiki ra đi...
30.5 - sinh nhật V, người bạn đầu đời, mình vẫn hay gọi là snhat mưa. Tháng 5 - tháng mùa mưa bắt đầu...
30 - Mã số SV của mình, ko hiểu sao nhìn vào đã thấy thik
Ngày 30...
* 2 năm 2 tháng 2 tuần lẻ 2 ngày
* 3 năm 3 tháng
* 4 tháng...
Vẫn giữ tin nhắn đầu tiên, tin nhắn một dạo chỉ đọc lại thôi là chực khóc. Món quà sinh nhật đầu tiên mình chăm chút... Vẫn giữ những tin nhắn yêu thương, những tin nhắn từng chọc mình cười, từng động viên mình rất nhiều trong những cơn mệt mỏi... Quá nhiều kỷ niệm với cái ngày 30.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn với những vui, buồn, bộn bề... Thấy mình hạnh phúc vì nhận được quá nhiều yêu thương, dù đôi khi hạnh phúc đó có làm mình đau đầu, đau lòng hay đau tim đi nữa... Người ta bảo hạnh phúc của ng này là bất hạnh của người kia, còn mình vẫn cứ "cầu toàn" đi tìm một hạnh phúc có thể đem lại niềm vui cho cả những người khác nữa... Hình như đó chỉ là ước mơ hão huyền...
Hai hôm nay vẫn mơ lại giấc mơ ấy. Giấc mơ ngày xưa vốn ko rõ hình hài... nay đã phác họa được ảo mờ những đường nét. Vẫn ám ảnh về một căn phòng trông ra biển, gió thổi tung bay những tấm rèm voan trắng toát. "You will be happy", niềm tin ấy liệu có giúp mình qua hết những thăng trầm, gập ghềnh sắp đến??
30/9/2009