Bắt đầu từ việc về tư vấn mùa thi ở Lương Thế Vinh – Đồng Nai, tức trường của em Cò ngày xưa. Trùng với dịp sinh nhật Táo, thế là một kế hoạch đc đưa ra: Tại sao lại ko kéo về nhà em Cò để mừng sinh nhật Táo nhỉ?! Đc ko? Đc, thế là đi.
Bốn em, rồi 6 em kéo về. Lẽ ra là đủ "7 con yêu nhền nhện" nếu như em Đầu gà ko hủy vào giờ chót vì cái cớ lãng xẹt: Ko đón đc xe bus. Đấy, thế mà cứ trách là ko rủ. Mấy lần rủ có lần nào có mặt đc đâu. Em ấy dạo này VIP lắm, chẳng có cả thời gian để lướt blog nữa kia, nên ai có bức xúc gì thì cứ việc "xỉ" thoải mái, hehe.
Mình và Cò về trước, lắc lư hơn 2 tiếng đồng hồ trên xe, trong tình trạng mình đau chân kinh khủng khiếp vì… “tập làm con gái”. Đến nỗi vừa xuống đến chợ là bay ngay vào kiếm 1 đôi dép để mang, thề từ giờ em xin chừa. Buồn cười hơn nữa là lúc trên xe bus, hai đứa ngồi chung 1 ghế, đang đứng lên nhường ghế cho 1 ông cụ thì vừa may có một cặp xuống, thế là bay sang đấy ngồi, cũng chẳng kịp nghe rõ tiếng ơ a của ai. Đến khi thấy mấy trạm xe qua rồi mà cái bạn nam những-tưởng-là-xuống-trạm ấy vẫn cứ đứng mãi để rồi sau đó lấp vào chỗ trống của một khách vừa xuống trạm khác, 2 đứa mới ố á ra rằng mình vừa “cướp” mất chỗ ngồi của bạn í khi bạn í đứng lên cho người ngồi trong xuống xe. Và tiếng “ơ a” loáng thoáng nghe lúc nãy là tiếng của bạn í khi bất ngờ bị 2 cô gái... cướp chỗ. Xấu hổ quá chẳng biết giấu mặt vào đâu, em Cò đành… viết giấy xin lỗi. Akak.
Chích và Táo "chịu trận" với cái nắng nóng giữa trưa, suốt đoạn đường hơn 100 cây số. Đến khi xuống đến nơi mặt mũi đen thùi, tèm lem, buồn cười ko chịu nổi. Xương cá và Cua xuống sau, khi mình đã hoàn thành xong món rau câu còn Chích & Cò vét gần hết cái chợ quê. Nhào vào nấu nướng. Đứa nhặt rau, đứa làm cá… chí chóe chê nhau ỏm tỏi. Chỉ nhất trí với nhau 1 điều: Nhà nào mà có 6 đứa con gái thế này thì chỉ có chết! Còn có 6 cô bạn dâu thế này thì điên điên. Cò cứ bảo may mà anh hai tháng 4 này cưới rồi chứ ko để lỡ may có đứa nào trong đám này “dắt mũi” đc thì chỉ có chết em Cò. Hehe.
Xong màn ăn uống hoành tráng, cả đám lục tục kéo nhau lên ban công, thực hiện “Giờ Trái Đất” để đón sinh nhật Táo và “tám” chuyện đến khuya mới xuống. 2 lần xuống nhà Cò đều công nhận ban công nhà em Cò rất tuyệt để ngắm cả trời sao. Hết giành ăn lại đến giành chỗ ngủ, gối mền. 6 đứa nằm xếp cá mòi, cũng chẳng biết có một lúc nào lại đc như vậy nữa… Giá cứ đc thế này mãi thì thích thật nhỉ! (Hehe, chỉ 4 người hiểu còn tất cả ko hiểu).
Sáng Xương Cá bay về sớm vì kẹt bài vở. 5 đứa lại tiếp tục hành trình đi xem “gia trang” và “tàn phá” vườn. Mình thích gọi là Phạm gia trang dù em Cò cứ bắt chỉnh là “Thiện gia trang”. Chẳng là papa em í khai phá vùng này (quy mô nhỏ) và kéo họ hàng vào đây, thành ra quanh nhà em Cò cũng toàn là cô, dì chú bác cả. Hái xoài, ổi và xem heo (mà mình hay nhầm là lợn lòi), dê quanh ao. Lẽ ra định làm vịt nấu chao nhưng vịt xiêm nhà em Cò biết bay như chim nên chả tài nào ăn đc nó, đành chuyển sang “mần” gà mà mẹ Cò đã nhốt sẵn. Điểm trọng tâm của buổi tham quan gia trang là “tăm tia” xoài. Xoài Thái lủng liểng (nhưng tiếc là chưa chín nhiều), xoài cát thì đầy vườn nhưng cũng chưa chín và cơ man là xoài cóc (chua dã man) đến độ ko ai thèm hái. Nếu ở Pleiku có cảm tưởng nhà nào cũng có một cây nhãn thì ở đây dường như nhà nào cũng có xoài, trái đầy cây vàng ươm. Đang hẹn hôm nào xoài chín rộ lại kéo nhau xuống “tàn phá” một bữa.
***
Hết ăn rồi ngủ. Vác cái bụng nặng trịch về TP. Cua say xe lên, say xe xuống nên bỏ bus giữa chừng đón xe ôm về TP. Còn mình với Cò rã chân gần 2h trên những chiếc xe bus “bay bay” trên… thân rồng. Mấy lần xoay một vòng trước khi xuống. Qua ngày nghe báo cáo: Cò thều thào, Cua nằm bẹp giường và Chích thì quay quay. Cò gọi điện than thì bố bảo ăn cho lắm rồi bệnh, còn mẹ “tâm lý”: Ở TP ô nhiễm quen, về quê ko khí trong lành nên bị bệnh. Rút lại, lần sau có đi ăn chơi phải qua vòng kiểm tra sức khỏe đã, hehe!
he he tớ thik bạn hạnh tồ quá. Tớ kết câu này rùi nhá.
ReplyDelete@all: Thanks các bạn vì tớ đã có một sinh nhật rất vui. Iu các bạn
em Táo sao kết có mình em Tồ> hừ, giận nhá giận nhá
ReplyDeletetưởng bạn Cò sợ câu này rùi! Chưa tởn hả
ReplyDeleteko đc đi mà còn bị xỉa xói, thật đáng ghét. ko thèm chơi với tụi m nữa, hahaa
ReplyDelete