Ngày của bố. Trời âm u, tối thui nhưng ko mưa. Cứ tưởng lần đầu tiên trời ko đổ mưa, vậy mà đến tối ngoài đường vẫn ướt những giọt nước của cơn mưa bất chợt. Cúp điện. Cả chủ lẫn khách đều mướt mồ hôi. Cũng chỉ là ngày sum họp gia đình, ngày của một người ít ai dám thốt gọi thành tên!
Nhớ quay nhớ quắt ngày be bé ngày
Mẹ thời trải hết đắng cay
Trầm tư con vẽ những ngày không cha
Mưa vẫn rơi đều trên phố
Như ngày tiễn bố đi xa
Kỉ niệm vẫn tràn nỗi nhớ
Mà năm tháng đã nhạt nhòa
Con cứ đi về phía bố
Vô hình thành kẻ ưu tư
Gió xoa buốt lòng giấc ngủ
Đường đi vẫn cứ mịt mù
Con vẫn đi về phía bố
Buồn vui thức, ngủ cùng đêm
Sao sa ngỡ là bố khẽ
Gọi yêu con, vuốt tóc mềm
Dấu yêu vẫn về khắc khoải
Mỗi mùa mưa rồi chỉ… mưa
Giá như một lần bố nhỉ
Được ôm người như ngày xưa!
LỜI RU
(Bách Hợp)
Lục bình tím cả sông quê
Ngược dòng kí ức tìm về tuổi thơ
Nghẹn lòng tiếng hát ầu ơ
Nhọc nhằn dáng mẹ gầy xơ xác gầy
Trở trời mưa nắng đổi thay
Rau răm ở lại dắng cay chịu lời
Cải kia giờ đã về trời
Một bầy cỏ dại giữa đời đục trong
Trời mưa bong bóng phập phồng
Bao kẻ lấy chồng mẹ ở nuôi con
Còn cha gót đỏ như son...
Lời ai vẳng suôt lối mòn tuổi thơ!
(Đông Ninh)
Dẫu biết rằng ba đã mịt mù xa
Khi tên Người chỉ còn là dòng chữ
Bóng dáng Người: những bức hình ố cũ
Bờ vai Người: cỏ mọc đã xanh um
Dẫu biết rằng ba vẫn mãi trong tim
Bằng yêu thương ấm áp của tình mẹ
Bằng suối nguồn hồi ức và chia sẻ
Của bao người đã, đang ở quanh ta
Dẫu biết rằng năm tháng đã đi qua
Nỗi nhớ giờ cũng chỉ là hư ảo
Những nhọc nhằn qua bao mùa giông bão
Cũng trở thành kí ức quá xa xăm
Dẫu biết rằng quay trở lại tháng năm
Mấy chị em đợi ba về mỗi tối
Mẹ hát lời yêu thương tràn mọi lối
Chỉ là điều mộng tưởng của thời gian
Dẫu biết rằng băng giá cũng sẽ tan
Nhưng ba giờ đã trở thành ảo ảnh
Ngày cuối năm, gió lùa se sắt lạnh
Quay quắt lòng, ai đó gọi "ba ơi ..."
ĐỢI BỐ
(Hợp Phố)
Bố ạ, con sẽ không chờ nữa
Khi chiều qua những chiếc bóng đổ vàng
Bố không về
Mẹ ơi thôi đừng khóc
Nước mắt chẳng làm ướt nổi nhân gian
Bố ạ, sáng ngày mưa đã tạnh
Con không khóc đâu
Thật đấy. Chỉ rất buồn
Giống như một ly rượu khi tàn tiệc
Rượu cạn rồi vẫn đọng vết môi son
Bố ạ, con vẫn còn đợi bố
Nghe tiếng cười quen, mùi thuốc lá và...
Những buổi chiều hai mẹ con ngóng đợi
Lẽ nào đã là một thơ ấu rất xa
NHẬT KÍ TUỔI HAI MƯƠI
(Nguyễn Thị Thùy Dung)
Ba ạ. Ngày mai con tròn hai mươi tuổi
Đêm chẳng dài ra để trọn vẹn giấc mơ
Cả tuổi thơ và đến bây giờ
Vẫn thầm ao ước
Giá mình có được
Ánh mắt nhìn của ba cho đủ lớn với tuổi đời
Ba ạ. Mỗi lần bước sang tuổi mới
Con lại thức cùng đêm
Nghe bóng lá ngủ yên bên thềm
Mắc lòng hát cùng miền cổ tích
Đã bao lần chờ đợi bước chân ba mà chỉ là tĩnh mịch
Con ảo tưởng rồi tự dối mình
Xòe bàn tay đếm những sinh nhật đã qua
Giống nhau thôi nhưng lần nào cũng rất lạ
Cứ xúc động cho lòng thôi hóa đá
Ban mai xanh về thắp nến mùa xa
Mẹ bảo:
Ngày sinh con hoa gạo nở tháng ba
Trời được rắc đầy ngôi sao bé nhỏ
Ba ôm con và hướng mắt về nơi đó
Có ngôi sao bay vụt sáng khoảng bình yên!
TÌM CHA
(Bách Hợp)
...
Con tìm cha trong những cõi đi về
Bước chân ai phố vẫn còn in dấu
Con tìm cha đôi mắt trong hiền hậu
Những cơn mưa thấm ướt cả mùa hè
Con tìm cha trong đáy lòng của mẹ
Trong nụ cười trong tâm tính của con
Con tìm cha giữa cuộc sống tuần hoàn
Từ bạn cha đến những người xa lạ
Con tìm cha trong lời kể của bà
Trong hoài niệm, trong hồi ức của ông
Con tìm cha giữa bốn bề vang vọng
Con tìm hoài cha có biết không cha?
Ba dạy con từng niêm luật trắc bằng
Rồi ba bảo "con là con gái"
Bước vào nghiệp thơ sẽ khổ vì tình
Con lớn lên theo ngày tháng nắng
Từng nét thơ theo nét tuổi đậm đà
Ba lại bảo "thi nhân tay trắng"
Con làm thơ đừng tính chuyện giàu sang
Con chợt khổ vì chuyện tình thứ nhất
Người ta đi mãi mặc con chờ
Trong tuyệt vọng con nghẹn ngào khóc ngất
Ba đọc lời buồn thứ nhất trong thơ
Ba dỗ dành con bằng lời tâm sự
"Ngày xưa ba cũng khổ biết bao nhiêu!
Ba đem chuyện tình viết nên tình sử
Để suốt đời còn đối diện người yêu"
Lần đầu tiên đọc thơ con đăng báo
Mắt ba ngời niềm cảm xúc rưng rưng
Ba âu yếm hôn tóc con khẽ bảo
"Con gái ba thành thi sĩ không... không chừng"
Rồi định mệnh đã xô ba ngã xuống
Con ngỡ ngàng đón nhận kiếp mồ côi
Nếu mai mốt con làm nên sự nghiệp
Ba đâu còn để vui nữa ba ơi !
Từng bước một con cúi đầu im lặng
Nghĩa trang buồn gió nhẹ quyện đôi chân
Di ảnh ba trên thành mộ rõ dần
Nụ cười đó ngàn đời con im lặng
Thụy ý của ba... những ngày tháng trước
Thật vô tư thật nhí nhảnh dại khờ
Qua những ngày tóc tang đầy rét mướt
Con hiểu thế nào hai tiếng "bơ vơ"
Mẹ vẫn cầu kinh cho ba mỗi tối
"Linh hồn Louis về với Đức Chúa Trời"
Nhìn những đứa em thơ ngây vô tội
Nước mắt con tràn trên má, ba ơi !
Có những lần người thân tìm thăm viếng
Năm ba câu rồi vội vã ra đi
Giọng mẹ tủi hờn làm con tê điếng
"Nhà mình nghèo họ ở lại làm chi"
Đầu tháng các em nhận thông tín bạ
Con ký thay ba chữ ký hôm nào
Các em để trên bàn thờ ba đó
Chúng khoe khoang tháng này được xếp hạng cao
Con vẫn thức trong đêm dài để viết
Bán óc lấy tiền nuôi mẹ, nuôi em
Nhìn ánh mắt ba vô vàn tha thiết
Con chợt thấy lòng phấn khởi hơn lên
Muốn nói với ba thật nhiều trôi nổi
Cạm bẫy cuộc đời con đã vương mang
Nhưng gió lạnh căm để chiều xuống vội
Bước nhỏ âm thầm con tới nghĩa trang
(Bai` nay co hoi huong "tieu cuc", mi`nh dong cam nhung ko the dong y' voi chuyen viet tho ma du`ng tu "ba'n o'c" dc)
No comments:
Post a Comment