Rồi một ngày, nó gặp một anh vịt xám. Anh vịt xám dạy nó bơi, dạy nó cạp cạp lướt qua những mớ rau bèo nó thích ăn. Anh vịt xám dạy nó nhiều điều, mà với bản năng của một con vịt, có thể rồi nó cũng biết nhưng có anh vịt xám thì nó biết sớm hơn. Quan trọng hơn cả là anh vịt xám giống nó, biết bơi, thích ao hồ và cũng kêu càng cạc, càng cạc… Có lúc nó những tưởng anh vịt xám là số 1, là người quan trọng với ý nghĩa khác mẹ gà của mình. Ấy thế mà ko phải vậy. Càng ngày nó càng khó hiểu anh vịt xám. Nó thấy thế giới người lớn thật phức tạp. Đó cũng là lúc nó phải chấp nhận một sự thật mẹ gà ko phải là mẹ của mình. Đó cũng là lúc nó phải chấp nhận cái điều mà trước đó nó đã cố tình ko hiểu: Một con vịt sống trong thế giới của vịt từ bé thì sẽ ko thể giống mình – một con vịt lớn lên trong tổ gà.
Vịt con lủi thủi ra ao. Nó chẳng biết đi đâu, về đâu. Từ khi mở mắt, nó chỉ biết chạy theo mẹ gà, nó chỉ biết nghe theo lời anh vịt xám. Bây giờ, nó quay lưng với cả hai. Có thể nào nó lại chạy theo một con vịt khác để gọi là mẹ? Có thể nào nó lại chạy theo một anh vịt khác khi chưa bao giờ nghĩ đến phương án dự phòng cho mình? Nó lơ ngơ sống trong tổ gà, thích nghi những điều vốn chẳng xa lạ gì với nó. Nó kiềm cái ước muốn tung tăng ao hồ. Nó kiềm cái ước muốn bơi lội cùng anh vịt xám. Dù nó biết, anh vịt xám có xấu đến bao nhiêu, mẹ gà có khác nó thế nào thì đó vẫn là hai người nó nghĩ đến trước tiên, mỗi khi ra hồ.
Nếu có một câu chuyện cổ tích cho mình (chuyện cổ tích thì lúc nào cũng kết thúc có hậu), nó ước giá nó là một con gà, bình thường hoặc là một con vịt có đủ can đảm để phớt lờ mọi thứ và nhảy ùm xuống ao hồ. Bản năng của loài vịt và sóng nước ao hồ sẽ giúp nó hoặc bơi giỏi như anh vịt xám hoặc là dìm nó xuống lòng hồ, để khi nổi lên, nó lại là một con vịt, đúng nghĩa!
No comments:
Post a Comment