Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Friday, May 4, 2007

Cúp điện - Một ngày như mọi ngày (May 04, 2007)



Trời hầm hập nóng. Lại thêm cúp điện nữa. Một ngày như mọi ngày - copy status của thầy lúc sáng. Thấy avatar của thầy với con hổ con (ko xem rõ là hổ thật hay hổ giả)... nhí nhảnh ko thua gì bọn mình.

Trở lại với cúp điện. May mà có sự chuẩn bị trước nên ko đột ngột lắm. Mấy lần sợ cúp điện cũng chỉ sáng T6 mà thôi! Nhưng đó chỉ là riêng mình, tự nhiên tỉnh giấc lúc 4h sáng và lục tìm tờ báo xem lịch cúp điện chứ mẹ thì ko biết để mà chuẩn bị. Nhà mình ngộ hơn nhà người ta ở chỗ chỉ sợ mỗi ông nhà đèn. Những ngày cúp nước, người ta lu chậu trữ sẵn còn mình vô tư đến ko biết có cúp nước nữa là… Còn cúp điện thì thôi rồi, máy bơm cũng bó tay, phải đi xách nước mà dùng.

Cúp điện. Trời lại nóng. Một tiếng hét giữa trưa. Ai đấy trong xóm say nắng té bất tỉnh phải đưa vào Việt Pháp. Vậy mà lúc đầu cứ đinh ninh vợ chồng nhà bên trở chứng hè nhau đập lộn trở lại… Nằm chịu trận trong nhà. Phành phạch quạt tay, lại nhớ ngày xưa. Mẹ bảo cái gì cũng thành quen, xưa ko điện mà vẫn sống tốt. Ừ, quen. Nhưng thà đừng biết đến sự hiện diện của điện chứ đã gắn bó với nó mỗi ngày, đã hiểu thế nào là thiết yếu cuộc sống thì làm sao mà bảo cứ xem như ko có đc. Ừ, tình cảm cũng vậy thôi…

Lâu lắm rồi 3 chị em mới hứng chí xuống NSG thế này. Nhớ hồi lâu lắm rồi, vẫn bảo nhau chiều T6 nào cũng phải dành một buổi đi hóng mát chung với nhau thế này. Vậy mà chỉ được một lần rồi cam kết đó ở lại phía sau luôn. Giống lời hứa ra NSG tập TD buổi sáng ngày xưa, "Duy trì cho đến khi đi làm luôn nha!". Đến lúc đi làm thì xa vời quá, đến hết mùa hè đó còn duy trì ko nổi. Thiệt là… Mỗi ngày NSG mỗi khác. Dự án 10 làn xe ở đường NVL vào cuối năm nay. Những tòa nhà khu rest street mà H4 ví nó như vòng cung của sân vận động Mỹ Đình… Trung tâm triển lãm quốc tế, Saigon Paragon (mà quy mô ăn đứt Diamond bây giờ) đang xây… Sợ một ngày nào đó ko còn thích nơi này như bây giờ nữa nếu nó ko còn là nơi có diện tích mảng xanh đầu người cao nhất TP…

Lâu rồi ko cùng đi như thế này. Ko phải là rest street mà là con đường tình yêu. Chắc về tối nó sẽ lãng mạn hơn, chứ trưa chiều, ngoài vòm cây hai bên đường che rợp thì chẳng có gì thú vị cả! Rồi sẽ chóng qua thôi mà, cái cảm giác dở dở ương ương này. Mong là nó ko liên quan gì đến việc dạo này mình hay qua lại đường đôi...

Điều hay ho nhất có thể nhớ đc từ tối qua đến giờ chỉ là bắt giò đc 1 chi tiết trong Đại thích khách. Ai đời ở thời nhà Tần, mặc áo tráng sĩ mà vẫn còn nhớ vợ đến nỗi quên gỡ cả nhẫn cưới ra…

2 comments:

  1. Thầy nhí nhảnh,hehehehehe...
    ^,^
    hôm nay oi wa' H à!

    ReplyDelete
  2. hôm wa chỗ tui cũng cúp điện. nónh kinh khủng. hic hic

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.