Cuối tháng Năm rồi...
Những ngày này, đi về ngang khu trung tâm, nghe tiếng ve kêu rất đã... Ngày xưa, ko biết ve là gì, cô vẫn bảo cứ đến khu gần trường Lê Quý Đôn mà nghe. Ngày đó vẫn nghĩ, tới bao giờ mình đi được đến cái trường LQĐ ấy, bao giờ ra khỏi cái Q.7 này được. Cứ tưởng nó là phương nào xa xa lắm. Có lẽ người ta chỉ sợ khi chưa đi, chưa bước vào thôi. Hãy đi để không sợ nữa nhỉ! À, không, không phải là không sợ nữa mà là sợ theo một kiểu khác, như hôm qua nghe đc một câu "Giá mà chưa biết gì, để cứ nhào vào như là điếc không sợ súng đằng này"... Hóa ra, cái gì cũng có một nỗi lo riêng...
Thích những lời tản mạn Tháng Năm này, như là của một ai đó mình biết...
No comments:
Post a Comment