Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Tuesday, June 23, 2009

Về nơi lá rụng...


Hôm nay tâm trạng ko ổn định. Có lẽ là do "mùa tưởng niệm" lại trùng với father's day và ngày kỷ niệm... Có người chúc mừng Father's day, nghĩ cũng vui vui. Ko hiểu sao những dịp này lại trùng hợp thế chứ. Bao nhiêu thứ chuyện gộp lại làm mình cứ vẩn vơ với những suy nghĩ linh tinh, lang tang!
Một ngày tất bật, tranh thủ giờ nghỉ trưa chạy lên Thủ Đức thăm bố. Càng ngày càng thưa dần, giờ chỉ còn mỗi mình lên thăm đc. Đường vào ko nắng cháy da, bỏng rát như mọi khi nữa, cũng chỉ nhầm có 1-2 "dãy phố" là vào đến nhà. Chỉ mới từ Tết đến giờ mà hàng xóm đã mọc lên vài "căn hộ" khang trang, lạ hoắc. Cũng ko còn đơn độc một mình lên đây, nhưng tất nhiên đi bên cạnh cũng ko phải là... người yêu như mình từng... mong muốn (hehe). Hai đứa lên
dọn cỏ thổi bụi, cắm hoa, chào bố đc một lát rồi về. Ch chẹp miệng, nhiều người ra đi sớm quá, tiếc! Ở cuối dãy, mấy công nhân đang vác cát, trộn hồ. Chắc một ai đó lại mới dọn về đây... Đi 2 mình nên cũng ko có phút trầm tư sụt sùi như mọi lần lên với bố.
Tranh thủ ghé qua làng ĐH nơi mình đã từng gắn bó suốt 2 năm đại cương. Đường vào thư viện trung tâm đã được phóng to gấp đôi trông khang trang hơn hẳn, thư viện cũng bớt hoang vu hơn. Dạo quanh một vòng khắp các trường, vẫn thấy "tủi" cho trường mình nhất. Vẫn khu chợ đó, ngõ cụt đó. Chỉ có khác cái tòa nhà A1 được quét sơn màu ruốc sến rện.
"Ngày tưởng niệm". Cả ngày ở nhà, phục vụ ăn uống. Cũng chả muốn tham gia nhiều lắm vào những mối quan hệ mình ko mấy mặn mà. 18 năm rồi, vẫn là những cái giọng kẻ cả, trách móc, soi mói ấy... Cứ mỗi mùa tưởng niệm lại như thấy mình tua lại những thước phim cuộc đời của hơn 18 năm qua. Đến nhà "bố đỡ đầu" cùng mẹ, nghe nhắc chuyện nổ tàu ở Vũng Tàu. Về nhà đọc lại mới biết mình cũng bỏ sót tin. Mẹ bảo chú Đào ngày xưa cũng thân với bố. Đọc mà cứ xon xót. Những mảnh đời trên biển. Như thấy lại đc một phần đời của bố ngày xưa... 18 năm, người còn, kẻ mất, người chuyển nghề, kẻ về quê, tản mác cả. Biển thì muôn đời vẫn thế: Dữ dội, gầm gào, ôm trọn bao nhiêu thân phận, cuộc đời. Chỉ khác có lòng biển, tài nguyên đang vơi đi dần thôi.
Lần đầu tiên rủ đám bạn về nhà vào dịp này. Người chắc tới thì cáo lỗi ko tới còn ng tưởng ko thể đến lại đột nhiên nhắn tin rồi xuất hiện. Cùng đám bạn mình thức đến 2 giờ sáng ngồi nói chuyện nghề, chuyện tương lai, đời tư... Có lẽ sau lần mừng sinh nhật Táo ở Phạm gia trang thì lần này là lần đáng nhớ thứ hai. Cả đám cặp kè nhau đi dạo quanh khu rồi giỡn đùa như cái hồi bé xíu xiu. Rồi "xếp cá mòi" ngủ như hồi quân sự. Những khoảnh khắc ko dễ gì có lại đc.

2 comments:

  1. Hơi phức tạp.................................................................................................

    ReplyDelete
  2. tình hình là hum đó em bị "trầm cảm" nên bỏ mất khúc tâm tình 2 giờ sáng, oa oa oa.Chỉ nhớ khúc hái trái sake mà tưởng ở nhà mình, gào ầm lên "Quả kia to hơn, bứt quả kia đi". Ăn cắp có đẳng cấp quá, hia hia

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.