Rest street một ngày sau mưa
TrờI bỗng biếc trong hơn như mắt em thờI thiếu nữ
Nước chảy về đâu hỡI khóm trúc thuỷ?
Mà lá vẫn cứ trôi mê mảI theo dòng
Party, hộI hè, bạn bè vẫn rất đông
Gió thốc sau mưa không át được tiếng cườI đùa
những gia đình ấm êm, hạnh phúc
Đôi lứa hẹn hò, vòng tay nào xiết chặt hơn!
Rest street sau mưa, ngườI dập dìu đông thêm
(Chắc bởI có những kẻ như em
trong một ngày cuốI tuần lãng đãng)
Ngó mây cuốn trờI và ngườI ngườI cuốn vào nhau
Rest street trữ tình, làm thế nào tắt được mau
Chẳng thấy vô duyên, dù khác người
không đôi… không lạc lõng
Đôi lúc để mình ngã chỏng gọng
Tự đứng lên sẽ mạnh mẽ hơn nhiều
Rest street một lần, em và những chiều xưa
Gió xoa lòng, như nước mưa rơi vào khung cửa
Đã tự hứa vớI nhau rằng em không khóc nữa
Để ngày sau mưa, rest street vẫn bồng bềnh…
Đi tiền trạm rest street. Hoá ra là bạn KC hu` mình hoặc nghe tin đồn vớ vẩm đâu đó. Rest street vẫn lộng lẫy (về tốI) và hoạt động bình thường, có khi còn nhộn nhịp hơn dù rằng sau mưa! Ko có nhiều thờI gian, chỉ đến ngó, dừng lạI nghe tiếng côn trùng rỉ rả chút rồI về. Rest street của mình, có tấm hình rất thật dù ko lộng lẫy nhưng xem xong rồI chẳng thèm lưu lạI đến giờ tìm mờ mắt ko ra!
Nhận được mail Vy sau 5 tháng ko hồI âm. Bất ngờ và vui quá chừng! Tiếng Việt của Vy khá hơn thấy rõ, biết dùng những câu thường dân kiểu “ngủ như heo” và “đừng có khó khăng quá cô nương” nữa chứ!
No comments:
Post a Comment