HẾT MÙA...
Hết mùa hạt khế còn thơm
Dài con mắt nhớ gió lườm
vàng xưa
Sẻ nâu trộm nắng giữa trưa
Hót lên một tiếng nghe thừa
đắng cay!
Xòe tay, ừ... trắng bàn tay
Chút tàn ấm cũ cũng bay mất rồi
Em cười... vui đến lẻ loi
Đăm chiêu khế chín nghiêng soi
nỗi buồn.
Chát lòng những cái nhìn suông;
Con tim trăm nẻo mình tường
được đâu!
Lẽ đời nặng - nhẹ, nông - sâu
Chỉ em thật dạ cắm đầu mà yêu.
Từ anh bão đổ đã nhiều
Và em dông gió liêu xiêu
nỗi niềm...
Thiệt thòi đèn đã lụn tim
Chút tàn hạt cũ vận tìm...
vô ngôn...
... Tóc người ủ khói dài hơn
Bời bời gió thổi cho hờn lặn sâu.
AN ĐÀ (VĂN THỊ HẠNH THỦY - giải 3)
MỘT NGÀY MƯA TRÊN PHỐ
Sài Gòn mưa ướt trời đêm
xuýt xoa
may ấm mắt em đèn vàng
đôi khi đại lộ thênh thang
mình đi cứ ngỡ hai hàng cây đi
người che mưa ướt cong mi
cho ta trú dưới nhu mì của em!.
Sài Gòn mưa ướt trời đêm
bỗng dưng phố xá thật hiền trên tay
Vỉa hè rượu uống không say
giọt mưa mang nỗi buồn bay về trời
người đi cho kịp đêm trôi
ta đi cho kịp nụ cười môi em.
Sài Gòn mưa ướt trời đêm
tiếng dương cầm chảy ướt mềm vòng xe
chân trần tránh xác lá me
mới hay mình cũng nửa quê nửa mùa
Sài Gòn còn một đêm mưa
Người quê, kẻ phố kịp giờ nhập đôi.
TÚ TRINH (Giải I)
(Cuộc thi thơ Bút mới 2003)
No comments:
Post a Comment