Đã thèm được đắm mình một buổi ở biển Cần Giờ nhưng đẩy đưa rồi lại đến với Hà Nội corner của mình. Chẳng hiểu sao lần đầu tiên đến đây đã có một chút gì đấy cảm giác của HN (nhất là hôm ấy lại lất phất mưa rơi), dù HN cũng chẳng thân thiết với mình là bao. Có lẽ đó cũng là một phần của những cảm giác ko thể nào lý giải đc trong mình.
Nhớ cái cảm giác yên bình, tĩnh lặng giữa HN corner. Gió lộng, trăng thanh. Những khu nhà có vẻ cũ kỹ, cổ kính. Những khuôn viên thoáng đãng, mát mẻ. Những hàng cây tươi tắn xanh um. Những luống rau tự trồng mướt mắt. Những hàng quán lóc cóc. Những giọng Bắc, Trung đặc sệt lao xao. Những đứa trẻ bụ bẫm, xinh như thiên thần…Cảm giác thư thái mới lạ, ngang ngửa rest street của mình. Thanks T2C
ở đâu mà "nung ninh" thía?????????
ReplyDeleteở đâu mà "nung ninh" thía?????????
ReplyDeletem o HN do ha?trui di sao ko bao 1 tieng co qua ve ko do!
ReplyDeletethik cai bua tranh o nha chich wa di mat!rang xin no di nha!
ReplyDelete