Anh T đem cho 5 con cá ba đuôi về thả chung trong hồ với con cá ba đuôi xấu xí nhà mình. Trong đám cá mới có một con “muối tiêu” hung hăng, dữ tợn. Tuy ko dám ăn hiếp chủ nhà nhưng lúc nào nó cũng đi theo cắn đuôi, rứt vây con cá màu trắng. Lúc nào nhìn vào hồ cũng thấy con cá “muối tiêu” dí con cá trắng chạy trối chết. Mẹ tức mình, vớt con cá “muối tiêu” sang phía bên kia hồ, nơi em cá La Hán nhà mình gần tròn 4 tháng tuổi, vốn quen vị trí độc tôn và luôn thèm ăn các em cá khác. Vừa nhác thấy bóng “muối tiêu”, em ấy nhào lại dợt cho mấy vòng, em “muối tiêu” với sự bảo trợ của mẹ vẫn sợ xanh mặt.
Từ khi trở về “nhà cũ”, em “muối tiêu” hiền thấy rõ. Suốt ngày chỉ lo chí thú... bơi và ăn, ko dám cạnh khóe gì nữa. Đôi lúc còn chúi chúi đầu xuống đáy hồ, trông đến tội. Mẹ bảo: Con của cũng như con người, phải dạy ngay từ đầu. Thử xem người khác cắn mình có chịu đc ko mà mình cứ đi cắn người ta.
H chậc lưỡi: “Ừ, phải đấy, như cái đám côn đồ kia”…
m bi con do danh ha?sao ma buc xuc chuyen nha ca thia!
ReplyDelete