Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Saturday, April 19, 2008

Trốn chạy



Một ngày đi chơi với vị hôn phu, tôi bắt gặp người mình yêu cồn cào thuở trước. Sững người. Tim ngừng đập. Trong khoảnh khắc tôi quay ngoắt 180 độ bước ra khỏi nơi có sự hiện diện của “giấc mơ thưở nào”. Nhưng rồi quay ra, vẫn là vị hôn phu của tôi. Anh đang cười, một nụ cười hiền đến… đáng chán. Anh tốt và tạo cho tôi cảm giác yên ổn. Nhưng không phải là người tôi yêu. Thật lạ là sau bao năm, bẵng đi một thời gian dài như vậy mà cảm xúc của tôi với ex-love vẫn vẹn nguyên như buổi đầu.

Tôi quay trở vào. Muốn gặp anh, chào một cái rồi đi. Ừ, có gì đâu mà tôi phải chạy trốn? Tôi là người rời bỏ anh trước cơ mà. Vẻ lãng tử của anh đã bớt hơn so với ngày xưa, hoặc chăng là anh vẫn vậy nhưng tôi đã bớt mơ mộng hơn ngày đầu. Công việc vẫn cuốn anh vào và hiển nhiên, anh vẫn trong vòng vây của các cô gái khác. Tôi không đủ sức để chen qua cái đám đông ngột ngạt ấy, không muốn làm gián đoạn công việc của anh. Tôi cũng không đủ mạnh mẽ như cô gái trẻ đẹp bên kia, nhoài người lên, túm lấy anh để được anh chú ý. Tôi cứ dõi theo anh. Từng cử chỉ, từng nụ cười ngày nào đã làm tôi vật vã. Bên kia, vị hôn phu của tôi vẫn thường trực với nụ cười hiền. Anh làm tôi thấy lạc lõng trong cái khu vui chơi giải trí rộng đến thế này, dù tôi biết lúc nào vị hôn phu cũng cách mình có vài sải chân. Tới lui đều gặp.

Trời bất chợt đổ mưa. Lại mưa. Vị hôn phu kéo tay tôi chạy mà tôi cứ ngẩn người ra. Mưa làm tôi nhớ đến anh. Quen anh trong mùa mưa. Những chiếc dù lúc nào cũng được để sẵn. Dù xanh đen u ám nhưng to, rộng và vững chãi. Những ngày co ro, ướt sũng như một con mèo mướp bên hiên nhà ai đấy, vẫn thầm ước giá một lần, vô tình gặp được anh ngang qua. Nhưng rồi hết mùa mưa này đến mùa mưa khác, anh vẫn cứ biệt tăm.

Chia tay vị hôn phu. Một mình đi dạo dưới mưa, lơ mơ những ý nghĩ. Rất nhiều mà cũng không nhớ mình nghĩ gì. Mấy lần ngẩng đầu lên là những chiếc xe lướt qua xé gió, chỉ cách tôi vài centimet. Cuối cùng tôi vẫn không gặp được anh. Không chào anh được một tiếng. Vẫn cứ là trốn chạy. 6 tuần nữa tôi cưới. Đúng dịp chia tay anh năm nào. Hi vọng trời không mưa, nếu không biết đâu tôi lại chẳng chạy trốn trước lễ đường như đã từng chạy trốn trước anh…

7 comments:

  1. e, cuoi cung cung cuoi ha? co nguoi lay roi a? co that kg vay? dung mo nhé. co nguoi nao ma ngu the kg biet

    ReplyDelete
  2. có phải ng xưa k nhở, nghe ngậm ngậm ngụi ngụi ^^

    ReplyDelete
  3. @Còi: Chuyện của ngta, tò mò làm gì. Đừng có ở đấy tưởng tượng ra rồi tức ấm ức vì ghen tỵ nhé, hehehe
    @Cua: Thì cứ là "giấc mơ thưở nào" thôi! :D

    ReplyDelete
  4. này,sẽ hỏi khi gặp mặt nhá

    ReplyDelete
  5. kỳ nhỉ? m đang nằm mơ hay t đang nằm mơ đọc nhầm entry...

    ReplyDelete
  6. kỳ nhỉ? m đang nằm mơ hay t đang nằm mơ đọc nhầm entry...

    ReplyDelete
  7. kỳ nhỉ? m đang nằm mơ hay t đang nằm mơ đọc nhầm entry...

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.