Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Tuesday, April 22, 2008

VIRUS MỚI: "NB", "NTL" (22/4/2008)



Để rộng đường dư luận, thể theo yêu cầu thống thiết của chiến hữu gần xa, trong đó có Chích chòe, với sự thông suốt của Ngiu… Post lên bài sẽ xuất hiện trong phần Kỷ yếu của lớp ở số thứ tự 30.

Sở Y tế TP.HCM

TT Xét nghiệm y khoa BC

KẾT QUẢ XÉT NGHIỆM

Họ và tên “bệnh nhân”: SDLETHANH
Năm sinh: 1985

Giới tính: Nữ (không nói ai cũng biết)
Tên thường gọi: HL, LH
Nơi thường trú: BC04
Thời gian xét nghiệm: Tháng 4/2008
Nội dung xét nghiệm: virus NB (“nghiện bạn”), virus NTL (“nghiện trường lớp”)
Kết quả xét nghiệm: Dương tính (+)

(Hiện đã có kháng thể kháng virus NB, NTL trong máu qua 2 xét nghiệm trên. “Bệnh tình” chuyển biến xấu và có nguy cơ không chống đỡ nổi trong vài ngày tới).

Trưởng khoa Xét nghiệm

(đã ký)

Cán bộ xét nghiệm

(đã ký)

Hồ sơ bệnh án - Tiến trình phát bệnh

* Từ cái hồi năm Nhất (tức là cách đây hơn 4 năm) vẫn chẳng biết gì về lớp BC của mình ngoài một vài ấn tượng:

- Lớp đông (từ 135 thành viên năm I đến 118 thành viên năm IV, vẫn cứ đông như thường), “âm thịnh dương suy”.

- Cô Chủ nhiệm rất trẻ, đẹp.

- Những bài thơ của Mr. Phú + cái miệng lanh chanh của Mr. Tài (dù mãi tận năm 2, trong giờ học cầu lông, Mr. này vẫn còn chỉ thẳng vào mặt mình bảo: “Ê cái bạn này trông lạ quá, hình như không phải lớp mình!).

- Ngoài Hà còi cùng mình đi làm hồ sơ nhập học (cuốc bộ từ ngã ba đại cương vào trường mà cứ ngỡ đang đi… vào rừng) thì Xương cá (tức Thu Sương) là người đầu tiên mình gặp gỡ và trò chuyện trong lớp BC. Còn nhớ cả việc hai đứa ngồi hỏi han nhau ở ghế đá thế nào trước khi vào dự buổi đón tân sinh viên nữa, thế mà sau này, “hắn” lại quên phéng đi chuyện này mới tức. Dám bảo là nói chuyện trước tiên với bạn T'nú trong buổi đón tân sinh viên chứ, đúng là đứa bạn… like-boy :((

* Năm hai.

Vào lớp, lúc nào cũng đi trễ nên toàn ngồi bàn chót hoặc kế chót, thế nên cũng chỉ có những ai ngồi bàn chót hoặc chơi với mình mới biết mình cũng là thành viên của BC K04. Câu nói của Mr.Tài (như ở trên) là một minh chứng. Mình đã quen Ngiu (tức lớp trưởng Quỳnh bây giờ) vào thời gian này. Nhớ lại đã rất ấn tượng với cái cô bạn lúc đó đang vô tư kể mình làm rớt mắt kính vô… nồi canh như thế nào, ngồi bẹp lên nó ra sao… mà buồn cười.

Mình cũng biết Chích bông (hay mọi người vẫn còn gọi là… Hoạn Thư ấy) trong lần thực hành môn Lịch sử báo chí từ khởi thủy đến 1945. Nhớ cái lần cả nhóm ra thư viện Trung tâm làm bài, rồi vội vàng đi in và vào trễ nhất lớp. Vậy mà cái tạp chí Phái Mạnh ấy lại đạt một trong những giải cao nhất.

Mr. “không biết mặt mình” trong 2 năm đầu tiên đã “đụng lại” mình trong lần học quân sự đợt sau. Mình và Hà còi bỏ lỡ dịp học quân sự chung với lớp nhưng bù lại cũng có những kỷ niệm đáng nhớ trong đợt học sau. Có chừng 6 thành viên BC04 trong đợt này nhưng chung C, chung A thì chỉ có 4, thành ra suốt ngày tập trung trong những trò chơi “công an bắt cướp”, đập bài… đến đau tay. Nhớ mấy lúc bói toán, nhớ những tối ăn mì trong bóng tối giờ giới nghiêm. Nhớ cái lần thi văn nghệ, mình và Hà còi đã “o bế” Mr. Tài để có được một giải Nhất về cho C trước sự rầm rập phản đối lẫn ghen tỵ của bao nhiêu C khác…

* Năm ba, một bước chuyển mới trong “bệnh lý”.

Không biết có phải vì chuyển lên cơ sở Đinh Tiên Hoàng, có nhiều thuận lợi hơn cho mình hay không mà bắt đầu có những ngày la cà bạn bè. Mình dần có mặt thường xuyên hơn trong những hoạt động của lớp, từ những tối đi cổ vũ văn nghệ, những chiều đi cổ vũ đá banh… Những ngày lò mò dậy từ sớm, cùng lết ra khu Q.8 mà Vân Quỳnh đã chỉ để nhóm quay Phóng sự. Rồi những buổi vào phòng dựng, nhớ anh- thầy Phúc đã càm ràm đến buồn cười với “chuối toàn tập” của nhóm mình.

Những trưa học xong, nhóm nào cũng nán lại để làm PR. Ngồi lê la từ trong lớp ra đến hè lớp. Rồi thu, rồi cắt dán decal và ăn trưa, lấy trà đá với bọt bia để dựng cảnh… Mỗi lần làm bài nhóm là mỗi lần ăm ắp những kỷ niệm với cảm xúc. Không chỉ nhóm mình mà nhóm nào cũng vậy, nhất là khi tổng kết môn, nhìn thành quả của mỗi nhóm, biết ai cũng trải qua không ít những kỷ niệm khó quên như mình. Và những chiều tỉ tê cùng Ngiu Quỳnh nơi góc sân, những ngày lê la nước mía vỉa hè. Không thể không nhắc đến một sáng Chủ Nhật vui nhộn, mênh mang sông nước ở Đảo dừa lửa.

THỰC TẬP.

Nếu năm ba là một bước chuyển thì thời gian thực tập có lẽ là một “điểm nút” để chuyển từ lượng sang chất. Nhớ trước đó, cả ba năm trời vẫn chơi với Apple (tức bạn Lê) nhưng chỉ chơi theo “bắc cầu” từ Hà còi thôi và có… đánh chết cũng không nghĩ được mình lại có thể “cặp kè” với Cua. Vậy mà tất cả thay đổi trong 3 tháng thực tập. Apple cũng bảo có đợt thực tập này mới biết Cua không như những gì mọi người vẫn nghĩ trước đó. Những ngày cùng lên tòa soạn, cùng ăn trưa chung, bàn đề tài và đi làm cùng nhau. Những ngày cùng đi Củ Chi, những lần hứng chí “bay vèo” xuống khu biên giới, mấy ngày liền ở lại đồn biên phòng. Cả cái lần tranh cãi kịch liệt ở công viên… Vui có, buồn có, hờn giận khúc mắc đều có cả nhưng cứ mỗi ngày qua là từng kỷ niệm lại cứ chất chồng lên.

Những lần đi họp báo, gặp một đứa lớp mình, dù trước đó không thân quen lắm cũng tay bắt mặt mừng: Mày mảng nào, tao mảng này, chỗ tao thế này, chỗ đứa nọ thế kia… Những tin nhắn í ới gọi nhau. Những dòng hỏi thăm, nhớ nhung đến ấm lòng. Mỗi lần lật báo ra, bao giờ cũng xem coi có tên đứa bạn nào lớp mình không đã.

Cũng bắt đầu từ đây mới có những ngày la cà (thậm chí là… ngủ trưa) ở công viên. Một kỳ thực tập đóng lại nhưng mở ra chân trời mới của những người bạn.

* Năm tư. Có dấu hiệu của sự “nghiện ngập” (virus “NB”, “NTL” bắt đầu phát tác rồi).

Đã không còn ai hỏi “mình là ai” nữa, ngược lại, thỉnh thoảng cập rập chạy vào lớp còn được một người nào đấy khen: “Hôm nay xinh quá!” (dù khen thật lòng hay… giả lòng đều nhận tuốt :D). Thấy vui vui khi Mũ nấm (tức bạn Thanh Hằng) bảo: “4 năm rồi mà bà vẫn ốm, chỉ có điều dữ hơn thôi!” hay khi Nhím (Mai Anh) chọc giỡn: “Lần sau mà còn gặm bánh mì thay cơm nữa là biết tay đó nghe chưa”.

Tổng kết thực tập có lẽ là cái mốc để mình chơi cùng nhóm Chích. Trước đó, có nằm mơ cũng chẳng nghĩ có lúc mình lại thân thiết với những cái tên còn xa lạ 3 năm trước đó: Công, Toàn… Mỗi người có một việc riêng, một mối quan tâm riêng, những ngày gặp nhau trên trường ít lại nhưng gặp nhau ngoài trường nhiều hơn. Vẫn là họp nhóm làm bài, những sáng lên trường, cứ ngỡ chỉ mỗi nhóm mình lên thôi, ai dè đi đâu cũng đụng BC04. Đang uể oải, bỗng nhiên thấy vui vui lạ. Những ngày trước Tết, cứ ngỡ bạn bè kéo nhau về hết, vậy mà ra công viên vẫn vô tình đụng nhóm này, bắt gặp nhóm kia rồi “tất niên bụi” với nhau.

Rồi những lần đến nhà người này, người kia. Rồi những khi buồn lại kéo nhau lên trường hay ra công viên. Rồi những lúc rủ rê đi xuống Thủ Đức xem hội trại của khoa đến tận nửa đêm mới về đến nhà. Rồi những khi lang thang một mình lên tận tầng cao nhất của dãy nhà D mong tìm một chốn “yên thân”, vậy mà vẫn cứ đụng BC04 như thường. Có cảm giác mình đang làm hết những gì để bù đắp lại cho thời gian qua đã bỏ lỡ, cho thời gian sinh viên còn lại rất ngắn ngủi.

Cũng chỉ vì có thể gặp thành viên lớp mình bất cứ lúc nào, ở bất cứ đâu (nhưng thông thường là các điểm sau đây: Công viên, sảnh C, sảnh D, sân B và phòng D506 hoặc những phòng nào đấy bên cạnh. À, cả café cóc của “má” trước cổng trường nữa chứ!) nên bệnh lý NB, NTL của mình mới ngày càng trầm trọng.

--> Tự sự của bệnh nhân:

Mình bắt đầu biết mình bị “NB”, “NTL” khi ngày nào không lên trường, không gặp ai là lại… nhớ. Là khi đang uể oải, chán chường với việc này việc kia, nhận đc tin nhắn của Xương cá: “Qua trường ăn bánh tráng!”, hay ai đấy “Cf không?”… người bỗng tỉnh hẳn, lòng bỗng vui vẻ, rộn ràng chạy qua, nhảy chân sáo còn hơn đi gặp… người yêu. Bao nhiêu cái tên bạn bè không thể kể hết ra nhưng với mỗi người là một kỷ niệm, một dấu ấn khó quên. Mình biết bạn bè có một ý nghĩa với mình thật. Không ai có thể thay thế ai.

Đôi lúc vừa mong Tốt nghiệp vừa không muốn tới cái ngày ấy tẹo nào. Nghĩ đến lúc “mỗi người một nơi”, biết làm sao mỗi khi mình cần một lời rủ đi café? Biết làm sao mỗi khi mình cần một sự chia sẻ để giải khuây những căng thẳng trong công việc…? Làm sao nghĩ đc một ngày gặp nhau lại không nhí nhố, chí chóe với nhau mà là những lời vồn vập hỏi thăm nhau “Khỏe không?”,Chồng vợ, con cái thế nào?”…

4 năm đang dần qua, vẫn có chút tiếc nuối vì những dịp cả lớp tập trung đi chơi cùng nhau quá ít ỏi. Ngoại trừ lần sinh hoạt ở Thảo Cầm Viên, lần thực hành tin ở Phú Mỹ Hưng, Lâm Đồng hay vỏn vẹn gần hai chục người ở Đảo dừa lửa. Những kế hoạch đi chơi chung cứ vạch ra rồi thất bại. Kỷ niệm cứ là những mảnh ghép rời rạc với nhóm này, nhóm kia. Để rồi khi vệt thời gian 4 năm sắp chạm đuôi vẫn còn có những bất ngờ với thông tin về người này người nọ trong lớp (như việc Thuận “có chân” sinh viên bên trường Công nghệ thông tin chẳng hạn…).


Nhưng qua rồi thì không thể tiếc mãi được. Chỉ mong BC04 sẽ vui trọn với thời gian còn lại, cho đến tốt nghiệp, “học thì học, chơi vẫn chơi”. Trước mắt là những kế hoạch ăn chơi, thi cử (Đà Lạt là một ví dụ) và chương trình liên hoan tổng kết sau khi thi Tốt nghiệp. Chúc lớp mình thành công và mãi nhớ về những ngày tháng này, dù có làm gì, ở bất cứ đâu…

Ký tên, đóng dấu và… ôm hun thắm thiết (đừng lợi dụng quá là được). :D

LH – HL

(Đính kèm bài thơ “Chút tình cho Báo chí 3”)

Ghi chú: Bài này “ngẫu hứng” từ năm 3 (khi bắt đầu có triệu chứng NB, NTL) nhưng chỉ lưu hành nội bộ. Giờ mới công bố rộng rãi cùng Kỷ yếu :D

7 comments:

  1. này, theo Chích nghĩ thì Chích nên tráh xa H ra, kẻo lỡ mai mót Chích xa H, H nhớ C tới mức KO chịu nổi mà ...bỏ chồng xuống thăm C thì ....toi mạng, hé hé

    ReplyDelete
  2. Ko có cách diệt virus ròi, hà hà hà.

    ReplyDelete
  3. an choi da lat de se ko bao gio quen nhau nhe!

    ReplyDelete
  4. ơ, hình như hơi...ngu, đọc hoài mà k biết cái 'NB, NTL' là cái gì.hichic

    ReplyDelete
  5. @ Cua: M đùa hay thật đấy?? Ngất tập 2 (tập 1 đã ngất sau khi đọc kỷ yếu của m rồi). Đọc lại cái Kết quả xét nghiệm của t đi, viết rõ vậy, mắt to thế mà ko đọc ra à hay bị nuốt chữ?? Chán xù đầu với m... Hix
    @Minhi: ko quên nhau hay ko quên nhậu hả m?! Hehe
    @ Ngiu: đang đi tìm dũng sĩ diệt virus đây :D
    @ Chích: Để xem ai nhớ ai ko chịu nổi trước nhé! Ko fai cũng bị nhiễm NB rồi à :P

    ReplyDelete
  6. Chị Hạnh ơi chị viết hay quá àh! Yêu chị Hạnh nhất!..
    Có lẽ những cảm giác này 4 năm nữa em mới có nhưng em cảm thấy rất thích nó!..
    Cám ơn chị đã san sẽ cho em!

    ReplyDelete
  7. là lá la, la là lá la là la!!!! ^,^

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.