Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Monday, June 9, 2008

Bà mẹ Sinh viên



Đọc báo và dừng mắt lại ở chữ "Hana". Hana, giống tên con bé con bạn mình quá. Một dạo lúc nào Totoro's blog cũng líu lo về "con đỡ đầu" Hana. Hóa ra là tâm sự của mẹ Hana thật!

Một thời lớp đã xì xào chuyện mẹ Hana lên xe bông. Một thời, lớp (trong đó có mình) đã khâm phục chuyện mẹ Hana trong thời gian nghỉ sau sinh mà vẫn ko bị rớt lại môn Tư tưởng, trong khi khối em "ưu tú nhất" out lại môn nàyimg. Hôm nay biết thêm 1 chút nữa về mẹ Hana. Dù sao những gì mẹ Hana quyết định vẫn là một sự dũng cảm! Tự nhiên thấy nỗ lực của mình vẫn còn bé lắm...

P/S: Mạn phép Totoro cho Hana lên blog tớ minh họa cái!img

Ảnh: Totoro's blog

Viết cho thiên thần của mẹ - Hana

Mẹ “chống lầy” khi còn là sinh viên năm 3. Nhiều bạn bè là thế nhưng ngày trọng đại của mình mẹ không có lấy một người bạn đưa về nhà chồng, vì ngày thi cũng là ngày đàng trai đến rước dâu.

Đám cưới vừa xong, thay vì hưởng trăng mật như người ta, mẹ vùi đầu vào lịch thi dày đặc. Đó là dấu hiệu khởi đầu cho chuỗi khó khăn mà mẹ sẽ đương đầu sau này, và đỉnh điểm là giai đoạn nửa năm cuối của năm Đinh Hợi.

Khó khăn lắm mới trả nợ xong cái “học-kỳ-cưới” vừa rồi, chưa kịp ăn mừng thì mẹ hoàn toàn rơi vào bế tắc khi biết mình mang thai. Điều đó có nghĩa là nhà trường sẽ có thêm một con nợ dài hạn? Làm sao mẹ vượt qua năm 4 trầy da tróc vảy và trước mắt là kỳ thực tập 3 tháng cam go để có thể tốt nghiệp cùng với bạn bè?

Khó khăn lắm mới được nhận vào thực tập ở một nơi có uy tín như HTV, niềm mơ ước của sinh viên báo chí, thì cái thai 3 tháng đang dần lộ ra làm mẹ suy sụp. Có những lúc mẹ muốn buông xuôi để chọn một trong hai, gia đình hay sự nghiệp, nhưng cuối cùng sau nhiều đêm thức trắng cùng với sự động viên của gia đình và bạn thân, mẹ quyết định không buông cái nào hết. Mẹ chấp nhận bước vào kỳ thực tập khi con mẹ đã hơn 3 tháng.

Những ngày đầu đi quay rất vất vả. Vì là lính mới lại không quen biết nên hay bị sai vác máy quay, đèn hình... Mẹ im lặng và chỉ mong sao thời gian 3 tháng trôi qua thật mau, cố gắng làm tốt công việc để cô biên tập đánh giá tốt.

Với mẹ lúc bấy giờ, 5 điểm thực tập là một ước mơ. Đơn giản chỉ có thế. Những hôm đi quay tỉnh, ở chung phòng với các chị, mẹ phải thật ý tứ để không ảnh hưởng đến sinh hoạt chung của mọi người, cố dằn những cơn ốm nghén bất chợt. Những bài viết của mẹ dần được chú ý.

Nhờ sự giúp đỡ của các anh chị biên tập, mẹ bắt đầu có sản phẩm đầu tay. Tiền nhuận bút dù ít nhưng cũng là một niềm tự hào. Cuối cùng chị biên tập cũng biết chuyện sau một thời gian dài để ý. Cô trách mẹ sao không chịu nói với cô để phải chịu vất vả. Và cũng từ đó mẹ không còn phải vác máy quay nữa, mà trở về công việc chính là thực tập như một biên tập.

Trở lại trường sau kỳ thực tập cam go với số sản phẩm gấp đôi chỉ tiêu điểm 10 mà khoa đề ra, mẹ chẳng hưởng thụ niềm hạnh phúc ấy lâu để chuẩn bị cho kỳ thi học kỳ sắp tới. Và học kỳ đầu của năm tư thật sự làm “rùng mình” dân báo chí, khi 14 môn thi dồn tới tấp trong 2 tuần. Vừa sinh con ra là mẹ học bài để kịp thi cử.

Ngày mẹ đi thi môn đầu tiên, con gái mẹ chưa được nửa tháng tuổi. Nhờ sinh thường nên sức khỏe của mẹ không đến nỗi nào. Mỗi lần thi xong là mẹ chạy ngay về nhà với con gái đỏ hỏn, nhìn con mà nước mắt tuôn trào. Thương con vô cùng, tội nghiệp con còn trong tháng mà mẹ đi hoài. Bắt con uống sữa bình có quen không?

Nhờ "Heo vàng" mà mẹ vượt 14 môn ấy chỉ trong lần thi đầu tiên. Nhưng niềm hạnh phúc nhất là được ở bên con và nhìn con lớn lên từng ngày, để biết được rằng tình mẫu tử thiêng liêng đến thế nào.

Là một bà mẹ sinh viên, mẹ đã nếm trải khó khăn tưởng chừng khi không thể vượt qua được, đến nỗi mẹ hay đùa với ba rằng mẹ sẽ trở thành một nhân vật của chương trình “How did they do that?” (Bạn đã làm điều đó như thế nào) phiên bản Việt Nam đấy con ạ.

Nếu như không có gì thay đổi, mẹ sẽ tốt nghiệp loại khá và ra trường cùng với các bạn vào cuối tháng này. Cuối cùng, mẹ muốn nói với mọi người nhất là các bạn sinh viên rằng hãy cố gắng nỗ lực vượt khó, bạn sẽ thành công.

Và con gái cưng của mẹ ơi, nếu như sau này có điều gì đó ở mẹ khiến con tự hào thì điều đó chính là “tiểu sử” của con.

Thương con nhất.

THANH CHÂU

Xem thêm: Vợ chồng sinh viên

7 comments:

  1. Hana là 1 thành viên 116+ ^,^

    ReplyDelete
  2. Ủa, ko phải là 118+ hở Ngiu? Chắc là quên update rồi...

    ReplyDelete
  3. bi giờ mới đọc entry này hehe. Mẹ Hana là superman mà. Nghĩ cũng nể nó thiệt

    ReplyDelete
  4. ta đọc blog nhà ngươi trong khi đang....kho thịt. ko pải khúc mào đầu của nhà ngươi thu hút (nhà ngươi hay câu khách, híhí)mà vì thấy mẹ Hana giỏi wá. Ta ngồì nghĩ tới cảnh có bầu, nghén mà vẫn phải vác máy quay, đi làm ở tỉnh,...(ngồi trầm ngâm)akak, nể thiệt. và bi h nhà ngươi biết gìko? bếp +nhà nghi ngút khói+khét--->nồi thịt. Ta chạy vội ra và ko thấy được dấu hiệu của thịt nữa.điều này suy ra người chịu trách nhiệm cho nồi thịt của ta là nhà nguơi và mẹ con Hana. bi h ta đi nấu mì đây, đảm đang mà trời cứ ngăn cấm, đói wá....ẹcẹc, hưc hức

    ReplyDelete
  5. Qua blog Hai Thanh moi biet ban viet ve minh do. Xuc dong qua ko biet noi gi nua.

    ReplyDelete
  6. @Hana: Vì những gì mẹ Hana làm khiến ai cũng phải nể mà, hehe. Chúc hai mẹ con luôn khỏe và có nhiều điều tốt nhé!

    ReplyDelete
  7. Bây giờ thì mới hiểu ra là tại sao phụ nữ luôn vĩ đại. Vì họ trở thành những bà mẹ! Đơn cử đã có rùi nha!

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.