Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Tuesday, July 1, 2008

Có một "vị hôn phu"



Năm nay vẫn mưa, mưa lớn nữa là đằng khác.

Thèm ra biển. Nhớ ngày xưa, bố là người rủ ra biển lần đầu tiên, dù những người đi biển vẫn kỵ lắm con gái xuống tàu. Giá ngày ấy ko nguây nguẩy lắc đầu, biết đâu mình lại chẳng yêu biển đến vậy! Không hiểu sao mấy ngày này vẫn mơ thấy một căn phòng thoáng mát nhìn ra biển. Trời âm u. Những tấm màn trắng bay phất phới trong gió. Và hình bóng một người ko rõ…

Ngày xưa bố có rất nhiều bạn. Những người bạn tri kỷ. Mỗi lần ngồi uống chút hơi men, bố vẫn gạ gẫm với những người bạn có con trạc tuổi, người ta vẫn gọi là… đính ước. Chỉ ba người được bố đính ước, tất nhiên là có con gái rượu của bố trong đó. Con ko nhớ anh Ng. - người đính ước với chị mặt mũi thế nào, chỉ biết bé Hải Yến đính ước với nhóc H. rất xinh. Nhưng chỉ còn giữ liên lạc được 1 năm đầu rồi bặt tin hẳn. Chắc nó giờ cũng là một thiếu nữ rất xinh xắn rồi! Ngày anh Ng. kết hôn, mọi người vẫn chọc chị đi chúc mừng “vị hôn phu” nhưng chị ko đi dự cùng mẹ. Thế là hai mối duyên bố đính ước ko thành.

“Vị hôn phu” của con hơn con chừng 2-3 tuổi, Anh Khoa. Ký ức của con bây giờ là những ngày Khoa sang nhà chúc tết cùng bố mẹ, có lần nghịch ngợm rung cây làm trái đu đủ chín cây nhà mình rụng cái bộp. Những ngày lớn lên, Khoa sang nhà mình ko nhiều nhưng hai gia đình lúc nào cũng thân thiết!

Khoa ra đi cũng trong một mùa mưa, một ngày mưa tầm tã. Con bận học ko đến được nhưng cũng rất buồn. Mẹ bảo bố Khoa gầy rộc hẳn. Từ lúc ấy, con biết bệnh máu trắng là có thật, ko chỉ trên phim ảnh. Những nỗ lực định đưa Khoa ra nước ngoài chữa trị ko thành vì bệnh đã ở giai đoạn cuối. Con “góa” vị hôn phu ở tuổi thành niên. Mối dây đính ước cuối cùng chợt đứt. Hình như những gì bố để lại đều dang dở vậy.

Bố Khoa trầm hơn ngày trước nhưng vẫn là người chú có thể tự nhiên xoa đầu mỗi lần gặp mặt. Dù ko gặp thường xuyên nhưng chú luôn gần gũi, thân thiết. Chưa bao giờ nói ra hay thừa nhận chính thức nhưng lúc nào con cũng nghĩ bố Khoa là bố đỡ đầu của mình. Con vẫn thầm ao ước mình có được những tình bạn tuyệt vời như thế!

Trời vẫn mưa. Tấm tách. Nhất định con sẽ kể cho người yêu (tương lai) của con nghe mình đã từng có một vị hôn phu như thế…

9 comments:

  1. chậc! lâm ly bi đát quá!hok ngờ pác hồng nhan bạc phận zị!

    ReplyDelete
  2. híhí, tớ thương cậu lém, không hồng nhan mà cũng bạc phận nhở, :D
    nhớ cái câu blast hum trc treo hem?

    ReplyDelete
  3. đã là NM rùi mà còn ko kể chuyện này cho Nm này nghe nhé!đòi kể cho vị hôn phu nghe lè seo?

    ReplyDelete
  4. ky uc sao ma bun the? nhung do la nhung ky uc dep. chuc h tim dc vi hon phu nhu trong mo nhe...hihi

    ReplyDelete
  5. cuoi doi luan la 1 vong xoay....dai dai...

    ReplyDelete
  6. @Muối: Thế là thừa nhận t xinh à! :D
    @Chích: Tất nhiên là nhớ rồi
    @NM: Thì bi giờ kể cho NM nghe rồi đó!
    @ Ocean: Ừ, hơi bùn chút, hi vọng là sẽ sớm gặp đc anh trong mơ
    @Minhi: M cũng "triết" dữ!

    ReplyDelete
  7. Co mot nguoi de nho la hanh phuc roi

    ReplyDelete
  8. bít một sự thật mụn màng...
    Xin chân thành chia sẻ...

    ReplyDelete
  9. Bài viết rất hay, thank bạn đã chia sẽ!
    Minh Trâm – Phiên dịch viên
    -------------------------------------------------------------------
    • Xem chi tiết về Chi phí trang trí Lễ Cưới tại nhà
    • Hoặc Chi phi trang tri Le Cuoi tai nha

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.