Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Friday, January 30, 2009

Những hẹn hò từ đâu trở lại, ngày vội vàng qua mau... (Mùng 5 Tết)

Từ trước Tết đã ko thấy ko khí Tết. Ngày mùng 1 ra đường cũng ko nghĩ đc là Tết, cứ như những ngày lễ khác trong năm. Ko biết có phải vì chạy theo những "hẹn hò", thấy ngày qua thật vội!

Hẹn hò đầu tiên: Đón giao thừa cùng nhóm lớp phổ thông. Cứ tưởng là "điệp vụ bất khả thi", vậy mà cũng thành. Có những gia đình những tưởng ko thể cho phép đón giao thừa bên ngoài, vậy mà cuối cùng cũng có mặt. Mình cũng nằm trong số đó. Tập trung ở Thư giãn. Tầm sẩm tối, loay hoay chả làm gì mà cũng hết ngày. Việc dọn dẹp mãi chiều mới tạm tươm tất. Ấy vậy mà ngồi phiếm chuyện chờ Giao thừa, thấy thời gian chậm rãi trôi đi, khoan thai đến là ghét! Ko tìm đc chỗ gửi xe, đường chỗ nào cũng đông nghẹt và bị phong tỏa. Cuối cùng cả nhóm người xe kéo lên cầu Camette mới thông xe đứng xem luôn. Khi kim phút nhích dần về con số 12 thì cả cây cầu cũng dần kẹt cứng. Có cụ già, có trẻ nhỏ, có cả những bé còn ẵm ngửa trên tay bố mẹ và thanh niên thì hằng hà. Người đứng, kẻ ngồi ngóng cổ về phía trước chờ đợi thời khắc chuyển giao được đánh dấu bằng tràng pháo bông. Lâu lâu tiếng tành tạch đì đùng bên công trường ngay cạnh làm số đông khán giả giật mình... hụt.

Buồn cười nhất là ngóng cổ về phía trước đã đời thì bùm một cái, cả trời pháo hoa sáng rực ngay... bên hông. Cả nhóm đứng ngay sườn cầu, phía trước lại toàn trẻ con, thành ra là vị trí ngắm pháo hoa tuyệt vời nhất. Đúng thật hay ko bằng hên. Lâu lắm rồi ko xem pháo hoa nên ko thể so sánh đc nhưng với những năm còn nhớ đc thì nó vẫn tuyệt vời. Lại đặc cách có thêm những loạt hình trái tim thú vị làm ai nấy vỗ tay rần rần. Chỉ có thời gian giãn cách giữa các chùm pháo hoa hơi lâu làm đôi lúc cảm xúc chùng xuống rồi cuộn lên vì cứ ngỡ kết thúc rồi. Đâu đó trên balcon những ngôi nhà gần đấy là máy quay, là đèn flash của máy chụp hình và những chiếc điện thoại đa sắc màu. Nhóm lọt thỏm với hai tên con trai nhưng chỉ mình Tr thôi cũng đủ làm mọi người xung quanh cười ngất với những câu pha trò ko giống ai.

Trong cái thời khắc lung linh kỳ ảo ấy, có những hình ảnh thoáng hiện qua trong đầu, có quá khứ, có tương lai và có điều gì đó nhen nhóm trong lòng. Hết 15p, dòng xe lại ùn ùn kéo về. Cứ tưởng phải kẹt cứng nhưng ko đến mức như mình nghĩ. Về xóm mình đã thấy nghi ngút nhang thơm, xôn xao tiếng cười nói của những người đi trẩy lộc đầu năm. Văng vẳng là tiếng khánh, mõ nhà ai vang liên hồi. Kết thúc đêm Giao thừa bằng tin nhắn sặc mùi tài lộc của Tr: "Cửa trước vàng vào, cửa sau tiền vô, cửa sổ euro tràn vào..."img

Hẹn hò đầu năm: Sáng mùng 1 chỉ dành cho 2 trong số những việc quan trọng nhất đời người: Ăn và ngủ. Chơi với cả nhóc cò nữa. Chẳng hiểu sao sang nhà mình nó cứ oe oe suốt. Nhìn Khét dỗ nó mà buồn cười, ko nghĩ đc Khét đã có con. Bố trẻ con...

Trưa, Chích dựng dậy: “Đi chùa ko cậu?”. Thế là đi. Tới nơi mới biết mình bám theo đoàn của VTC9 quay tin Tết Đi chùa đầu năm. Một vòng khắp các chùa Ngọc Hoàn, Vĩnh Nghiêm và VN quốc tự. Thích khung cảnh của chùa Ngọc Hoàn (nổi tiếng… cầu con), với cái hồ nào cá nào rùa, ba ba. Nào chỗ cầu con trai, chỗ cầu con gái, nghe đồn là thiêng lắm. Nhìn dòng người chen lấn đến nghẹt thở, bở hơi tai là đủ biết rồi. Chùa Vĩnh Nghiêm thì thoáng hơn, một chị bảo còn ko bằng ngày rằm bình thường.

Buồn cười nhất là hai đứa ngồi nghỉ gần hai mẹ con một bé gái xinh xắn, trắng trẻo, tóc cột đuôi gà, lông mi cong vút nhưng phong cách rất tomboy, ko mặc đầm mặc váy như mấy bé khác. Đang nhủ thầm: “Nhìn mặt đã biết ngay trai gái rồi, làm sao mà ngày trước người ta hay có cái màn giả trai đc nhỉ?” thì chị ấy mở lời làm hai đứa giật mình chưng hửng: “Tưởng con gái phải ko? Ai cũng tưởng vậy hết á”. Như thấy hai đứa còn mắt tròn, mắt dẹt, chị ấy... lột quần nhóc con ra luôn, akak. Đúng là con trai thật. Đc cái nó thích đồ siêu nhân, màu của con trai chứ ko fai áo quần nữ tính. Nghe mới biết ko fai mình mình lầm, đến mấy cô giáo của nhóc ấy cũng còn cá nhau “con trai hay con gái” nữa mà!

Đến được VN quốc tự thì cũng sẩm tối. Leo lên 7 tầng phờ người nhưng cảm giác thoáng đãng, thanh tịnh rất thích. Gió cứ gọi là lồng lộng… Hai đứa còn kịp tranh thủ ghé qua đường hoa Nguyễn Huệ đi một vòng, thử vài hạt lúa non, trầm trồ vài giàn bầu quả mướp, vài quả cà, bông cải rồi về. Hẹn với nhau sẽ quay lại làm một sô hình mà biết chỉ hẹn vậy thôi chứ ko chắc có còn lịch cho nó ko nữa…


Mùng 2 Tết: Đi xem phim. Hẹn mãi bảo đi xem phim mà rồi mãi Tết mới xem đc. “Giải cứu thần chết” vui nhưng có lẽ hết tuổi teen rồi hoặc tại mình trông mong nhiều quá nên ko thú vị được như mình đã nghĩ. (Trong khi Bá hơn mình 4t, đi xem vẫn cứ khen hay ầm ầm).

Cái hẹn mùng 3 xuống nhà Cò thay đổi giữa chừng nên ngay chiều ấy, mình và Chích cuốn gói đi luôn. Rủ được cả anh Tuấn lái xe hôm qua cùng đi nên suốt hành trình ko lúc nào ngớt cười được. Ghé qua nhà Đầu gà. Nó bảo nhà t ngay mặt tiền đường quốc lộ, ngay chỗ rẽ qua đường đầu tiên, cổng 11 mà đố ai biết cổng 11 là cái chỗ gì. Đi theo hướng dẫn của nó mới biết đấy là cái chỗ rẽ sang đường thứ 6 -7 gì đấy. Còn mặt tiền đường à? Rẽ phải-rẽ trái-rẽ phải mới vào đc đến nơi. Gào lên thì nó nhăn răng: “Ko nói vậy làm sao tụi m chịu xuống?!”.

10 giờ tối mới lên đc nhà em Cò. Gần đến nơi em í mới bảo: “Nhà t ở trong… rừng”. Mà rừng thật, ngay sau lưng nhà em Cò đã là rừng Nam Cát Tiên rồi. Phải qua một đoạn hai b
ên là cánh đồng mía bạt ngàn thì mới vào đến nơi. Trời lạnh thấu xương. Tự ăn uống, phiếm chuyện rồi ngủ nghỉ…

IMG_1453

Mùng 3 Tết: Sáng bị dựng dậy từ rất sớm. Ôi trời ơi, có bao giờ mình dậy trước 7h như thế này đâu, thế mà ngủ chỗ lạ, mắt cứ tỉnh queo vào giờ đấy. Phụ mẹ em Cò nấu nướng. Bác í đưa cho 1 rổ rau củ bảo xắt. Cứ theo thói quen ở nhà: Khoai tây hầm, su hào xào. Ai dè xắt xong chưng hửng vì… ngược lại. Mon men hỏi em Cò, em í tiết lộ “Khoai tây xào là món Cò thích nhất mà!”. Ôi, mình biết khoai tây xào là món gì chết liền! Nó và Chích chọc bảo vậy là chưa lấy chồng đc rồi! Ơ, thế thì hai em í lấy chồng đc à? Ai đời sáng sớm đầu năm đã lang bang sang nhà hàng xóm, đem về quả bầu thiệt bự. Có duyên ghê ấyimg. Mọi người cứ chọc sáng mùng 3 đã sang xin… bầu rồi! Em My vừa chạy lên thì mình và Chích đã phải về. Đến nhà cũng kịp chiều tối.

IMG_1452-edit
Em đi chặt mía chứ ko phải... đánh ghen đâu nhé! <-- Mẹ bảo quăng tấm này lên là... ế như chơi mà vẫn cứ quăng img

IMG_1454
Mấy anh em bé Cún, bé Quang dễ thương thế, chẳng ai bảo ai mà xếp hàng đều!

IMG_1462
Bí và rau cải cắt tại vườn

IMG_1468
Lâu rồi mới được leo cây. Thích leo cây, dù ko fai cầm tinh con khỉ!img

IMG_1496
Với em Cò - "tiểu thư" của trang trại này (dập nhiều rồi, phải tung lên một chút để lần sau còn đường đến tiếpimg)

IMG_1507

IMG_1514
Kịp chụp với bạn My một tấm cùng nguyên "bộ sậu" ham vui hôm ấy!

Mùng 4, mùng 5: Cứ tưởng xong mùng 3 là thôi, ai dè còn dính với em Chích đến tận hết Tết. Đi theo em Chích mua "bí ẩn cấm cung" đầu năm, đc cụ ấy xem bói free. Cầm tay mình cụ phán: Con sao gặp ai cũng cứ chê (nên đến giờ mới chưa có ai)img. Hixhix

Trong những tới tấp hẹn hò đó, cũng có những hẹn hò chưa thành: Như đến nhà Xương cá hay lên chỗ Chuột nhắt... Chẳng biết khi nào mới thực hiện được vì đã tâm nguyện giảm bớt... hẹn hò trong năm nay.

(Viết hơi dài, dù mình đã cố ngắn gọn. Làm như bị ức chế bữa giờ ko đc viết hay sao ấy!!)img

1 comment:

  1. tinh hình là bi giờ mới đoc entry này,há há.lần sau lại lập ổ!!!

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.