Tuy ko phải nhà mặt phố để buôn bán, kinh doanh hay “cao giá”, nhưng đường đủ rộng để thoải mái ra vào.
Ko quá trong hẻm sâu, ko phải nơi đường lớn. Đủ yên tĩnh. Đủ gần kênh rạch để mát mẻ (ngày xưa khu mình vẫn có tên là “đảo 29” còn gì)! Nhưng cũng đủ xa để khô ráo, để ko bị nước ngập bì bõm như dạo nào.
Ở đây lâu rồi, nhưng đúng thật đến giờ mới thấm cái cảnh lội nước bẩn thế này. Cả một đoạn đường Nguyễn Thị Thập (1 trong những trục đường chính của Q.7) ngập trong nước sông, vài đoạn nước cống đen ngòm, hôi tanh ko chịu nổi. Nhà nào thấp 1 tí là nhà thành sông. Cứ ngỡ chỉ mình Trần Xuân Soạn bị, ai dè NTT cũng chung số phận. Thiệp, Cương nói mà tới giờ mình mới tin. Lội cả một đoạn đường dài, xe kìn kịt qua lại, vài tên trở chứng rồ ga phóng ù qua, nước hất văng tung tóe từ đầu đến chân, người đi đường ko kịp vuốt mặt. Tiếng chửi rủa ỏm tỏi… Mình đi bộ loi ngoi cũng suýt ngụp lặn vì té nhào. Về đến nhà mới thấy yêu nhà mình gì đâu…
Tội chưa, ăn ở thế nào dzậy bà? Tu nhân tích đức đi, hihi
ReplyDeletebán nhà ko?hêhê
ReplyDelete