Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Friday, October 26, 2007

Càng đi càng thấy yêu nhà mình (26/10/ 2007)

Tuy ko phải nhà mặt phố để buôn bán, kinh doanh hay “cao giá”, nhưng đường đủ rộng để thoải mái ra vào.

Ko quá trong hẻm sâu, ko phải nơi đường lớn. Đủ yên tĩnh. Đủ gần kênh rạch để mát mẻ (ngày xưa khu mình vẫn có tên là “đảo 29” còn gì)! Nhưng cũng đủ xa để khô ráo, để ko bị nước ngập bì bõm như dạo nào.

Ở đây lâu rồi, nhưng đúng thật đến giờ mới thấm cái cảnh lội nước bẩn thế này. Cả một đoạn đường Nguyễn Thị Thập (1 trong những trục đường chính của Q.7) ngập trong nước sông, vài đoạn nước cống đen ngòm, hôi tanh ko chịu nổi. Nhà nào thấp 1 tí là nhà thành sông. Cứ ngỡ chỉ mình Trần Xuân Soạn bị, ai dè NTT cũng chung số phận. Thiệp, Cương nói mà tới giờ mình mới tin. Lội cả một đoạn đường dài, xe kìn kịt qua lại, vài tên trở chứng rồ ga phóng ù qua, nước hất văng tung tóe từ đầu đến chân, người đi đường ko kịp vuốt mặt. Tiếng chửi rủa ỏm tỏi… Mình đi bộ loi ngoi cũng suýt ngụp lặn vì té nhào. Về đến nhà mới thấy yêu nhà mình gì đâu…img

2 comments:

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.