Thèm đc đến cầu xoay, chỉ để xem cầu… xoay. Một điều bình thường với những người ở đây nhưng sao có chút gì đó thật kỳ diệu với mình. Anh bảo cầu chỉ xoay sau 12h đêm. "Thổ địa" ở đây lại bảo những gần 1h sáng. Thế là phát sinh thêm một điều “xa xỉ”: Cần một ai đó chở mình đi xem “điều kỳ diệu” này lúc 1h sáng…
Mê mẩn cái “tranh họa đồ” đầy ánh sáng, nhìn từ trên cao. Mỗi lần đi chỉ chờ mãi cái khoảnh khắc chưa đầy 10 phút này. Trời nóng, đêm mà cũng đã 28 độ C. Lâu lâu mưa sảng, ko biết có phải mình đem mưa từ Sài Gòn ra đây? Chưa đc thấy biển buổi sáng, cũng chưa đc thấy sông Hàn mênh mông nước như cái hồi đi với chị cách đây gần 2 năm. Nhưng bù lại là một biển đêm rì rào, gió lộng. Một ngày trăng tròn vành vạnh. Đẹp và lãng mạn như… tiểu thuyết, trừ cái cảnh tình diễn ra trước mắt mình và mọi người…
dạo này t bị thiểu năng hay sao ấy, đọc blog m 1 hồi dek hiểu gì...ho ho...
ReplyDeleteỪa. Cố xong bài nhanh nhanh gửi về cho chị nhé. Tranh thủ đi Bạch Mã ngày cuối luôn đi... Báo em tin vui của chị là giá v. tăng đột biến (hahaha...), và việc thanh toán đợt hai đã xong đâu vào đó. Còn hơn một tuần nữa, đếm từng ngày... Vẫn hơi sợ sợ nhưng khá vững tâm rồi.
ReplyDeletem hay quá ha, dám chê t hể, m cũng đâu có hơn xí nào,suốt ngày toàn mơ mộng thế mà vẫn chẳng có mống nào (pồ í) ủng hộ, nên có mơ cũng già như t thui, hehee
ReplyDelete