Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Sunday, January 20, 2008

Dọn phòng (20/1/2008)

Dọn xong phòng. Bình thường vẫn ngăn nắp, gọn gàng nhưng bắt tay vào thì bụi ko ít chút nào. Ko nhớ đã bao lâu rồi bỏ bê nó. Chỉ dọn mỗi góc của mình thôi đã mất hết cả nửa ngày.

Lần nào cũng vậy, cứ mỗi lần dọn dẹp là tẩn mẩn rất lâu. Đụng vào thứ gì cũng đầy ắp kỷ niệm, chẳng nỡ bỏ. Từ những món đồ chơi rất quý hồi bé xíu. Lá thư hộc bàn của 1 cô bé lớp dưới mà mình chưa gặp mặt, dù có cùng làm chung một bài thơ “con cóc” (chẳng hiểu giờ bé ấy đang ở đâu, chợt nhớ ra nó cũng có nickname là… vịt, thư cho mình lúc nào cũng "cạp cạp" liên hồi). Đây là những bài kiểm tra lớp 12 (mà có lẽ giờ này, những vật cùng thời với nó đã bị phòng lưu trữ của trường "hóa kiếp" mấy lần) theo từng biến cố, có bài cao, bài thấp nhưng đều ko thể nào quên đc. Đây là những cuốn tập Văn thích nhất, lúc nào cũng đc thầy ưu ái phê tốt…

Cuối cùng xét lại, hóa ra mình vẫn giữ lại nhiều nhất tập vở, tài liệu ở RTC2. Đây là bài mỹ học, thay nhóm cặm cụi mấy ngày trời trong thư viện để làm. Đây là bản tin tiếng Anh của nhóm, cãi nhau xem dùng từ nào cho hay. Điều duy nhất thích trong môn AV ở đây là đọc lồng bản tin, Tivi nói tiếng Anh, nhóm phân vai thuyết minh tiếng Việt, cách mà NV ko thể có đc. Kia là kịch bản PT. Nọ là những ghi chú, bất đồng, khúc mắc bạn bè những ngày làm PT trực tiếp… Những mẩu giấy vụn chat chít trong giờ học. Những cuốn tập đc chăm chút kỹ càng, ngẫm lại thấy mình đã dồn nhiều công sức cho nó chứ ko phải lơn tơn thế này! Nhớ những ngày trong phòng thu, những buổi lê la ôn bài, những ngày như "dân tị nạn" trước phòng thi. Những tháng ngày đã qua, những tình cảm đã qua!

Tập vở của NV chỉ giữ lại những môn chuyên ngành mình thích, hay những gì ấn tượng như tạp chí Phái Mạnh tập tành làm từ hồi Năm 2, chả nhớ rõ trong môn nào nữa. Chỉ nhớ cũng đã có ko ít kỷ niệm với nó. Chẳng hiểu sao ở đâu đó lại lòi ra. Cứ mỗi lần dọn phòng, lại phát hiện ra vài thứ mình đã bỏ quên từ rất lâu, lâu lắm rồi. Lúc muốn tìm lại ko tìm ra đc, dù rằng góc của mình chỉ be bé thôi. Đọc lại, xem lại đôi khi cũng bất ngờ vì cái ngố, cái tếu và cả những cái ngờ nghệch của mình ngày trước. Nhưng vậy mới ngờ ngợ nhận ra mình có tiến triển ko hay đang thụt lùi, hay đang giậm chân tại chỗ?

Cả những báo cáo cái thời còn chạy tin, những ức chế, những háo hức, hăm hở của cái thuở ban sơ…

Có những ngày dọn phòng, để nhìn lại cả một quá trình, những được - mất, những gì đã bỏ lỡ, vụt qua. Có những ngày dọn phòng, để thấy đã qua rất nhanh, một khoảng thời gian không nhỏ trong cuộc đời và có quá nhiều thứ mình muốn làm vẫn chưa làm đc!

4 comments:

  1. hic hic, tui cũng trong tình hình tương tự, đang suy nghĩ xem có nên dọn phòng "nữa" ko?(vừa dọn cách đây ko lâu, nhưng lại bề bộn rùi) Mỗi lần dọn là lại cười và ngơ ngơ ngáo ngáo 1mình vì nhớ lại kỉ niệm xưa.
    Khi nào qua CC thì nhắn tui nghen, tui thi xong rùi, hi vọng chỉ có 1thằng rớt (+_+)

    ReplyDelete
  2. báo Phái Mạnh, môn Báo chí VN từ khởi thủy đến 1945. cô Ưng Sơn Ca đó, giải nhất mà quên, ẹ. vui ha, hum đó cả bọn không ăn trưa, trực chiến ở Thư viện Quốc Gia in màu....

    ReplyDelete
  3. chi co chuyen don phong thoi sao ma ...lam chuyen va sau xa the ha H? hihi noi choi thoi chu V cung the...cam on H nhieu vi that su chi co nhung ng cung so thich...giu do nhu bon minh moi hieu dc...hihi

    ReplyDelete
  4. @C: hehe, nhớ rồi, tại ko nghĩ là làm trong môn LSBC ý mà!
    @Chuột nhắt: Tất nhiên là nên rồi, bà định để bụi chất đống lên hả?
    @ Vân: Cũng nhiều ng` có sở thích đó nhỉ!! Nhưng ng` ta nói giữ nhìu đồ cũ tức là thường suy nghĩ về ng` cũ, chuyện cũ và sẽ k còn nhiều suy nghĩ cho người mới, chuyện mới đấy, hixhix.

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.