Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Sunday, January 20, 2008

FATHER AND DAUGHTER - Nơi tận cùng yêu thương


Không hiểu sao lại có thể bỏ qua những thước phim này trong từng ấy thời gian, cả khi viết entry CGKCB cũng ko hề biết đến sự tồn tại của nó. Chỉ đến khi có sự "lùm xùm" xung quanh entry ấy, mới biết đến Father and daughter.

Bộ phim hoạt hình ngắn, chỉ hơn 8 phút thôi mà chuyển tải sâu sắc cả cuộc đời của một cô gái, một người con gái mong mỏi, khắc khoải đợi cha trở về. Chia tay cha ở bến sông, khi chỉ còn là một cô bé con lẫm chẫm, níu cha, được cha ôm vào lòng lần cuối để rồi mãi mãi xa. Cái bóng nhỏ xíu cố loi choi trên bờ, ngóng theo bóng cha dần khuất hẳn trên mênh mông sóng nước. Để rồi hết ngày, hết tháng lại năm, lúc nào cô bé cũng ra bến sông ngóng cha trở về. Dẫu là giông gió mịt mù, dẫu là ngày đông giá rét, dẫu là mưa rơi ảm đạm... Con dốc ngày nào phải nhọc nhằn lắm mới vượt qua khỏi, giờ cô gái đã có thể đạp xe lên dễ dàng nhưng bóng cha vẫn cứ mù tăm. Ba lần vượt dốc là ba giai đoạn của tuổi trẻ, cô gái đi qua không hề có cha bên cạnh. Nhưng chưa lúc nào cô gái hết hi vọng vào việc cha trở về.

Rồi cô gái có người yêu, có chồng, có con, không còn đơn độc một mình ra ngóng cha nhưng nhìn con chơi đùa với chồng mình, trong cô vẫn trỗi dậy khao khát tình yêu thương của một người cha, bần thần nhìn ra quãng sông xa vắng. Sóng nước hay sóng lòng thương nhớ? Vòng quay của những bánh xe đạp hay vòng quay của thời gian, của cuộc đời chuyển động không ngừng? Cô gái, giờ đã là một bà cụ, ba lần dựng chiếc xe đạp là ba lần chiếc xe đạp ngã – vẫn không nguôi thương nhớ, mong mỏi về cha, ngay cả khi những người thân khác đã ngừng hi vọng. Vòng quay thời gian, quãng sông ngày nào giờ đã cạn khô nước. Cô gái đi vào lòng sông, băng qua những bãi lau lách rậm rạp để tìm đến con thuyền của cha ngày xưa, nằm lại chính nơi cha đã nằm. Trong khoảnh khắc, cô thấy mình trẻ lại theo từng bước chân chạy, chạy đến gặp cha ở cuối cuộc hành trình... Nơi tận cùng của yêu thương, nhung nhớ...

Xem phim lần thứ... n. Không trong ngày đông giá rét, không trong ngày mưa ảm đạm mà vẫn thấy lòng lạnh và ảm đạm hơn bao giờ hết. Không lời, không thoại, chỉ có âm thanh của tiếng sóng, tiếng vòng xe, tiếng thời gian và tiếng lòng thổn thức. Những bổng trầm réo rắt của Sóng Danube cứ như cứa vào từng tế bào mỏng mảnh nhất của nỗi nhớ thương, day dứt! Xem phim, vẫn tự hỏi mình, tại sao khoảnh khắc cô gái gặp cha lại không phải là hình ảnh của cô bé lẫm chẫm ngày chia tay cha, không phải là hình ảnh của cô bé ngày hụt hơi đạp xe lên dốc, cũng không phải là hình ảnh của một phụ nữ tuổi xế chiều? Hỏi, rồi tự trả lời, đó có lẽ là vì cô gái muốn cho cha thấy mình đã trưởng thành như thế nào, muốn cho cha thấy hình ảnh của mình ở lứa tuổi đẹp nhất đời người...

"Bố hẹn về lần thứ bao nhiêu?

Đường xa quá, trời mưa, trời nắng quá" (Chu Thu Hằng)


Thông tin thêm về bộ phim

Cám ơn vì đã nhắc cho biết về bộ phim! :D

1 comment:

  1. Ngiu đã xem 1 lần từ lâu lắm trên tv, cùng chung với 1 loạt phim hoạt hình khác, hình như 3-4 năm năm rồi. Nếu nhớ cũng chỉ là nhớ mình đã từng xem và nhớ những lắng đọng đã có. Thx ngiu vì đã post lên, để Ngiu thấy đc yên ắng và êm đềm. ^,^

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.