Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Monday, August 18, 2008

Đêm cuối :D

Đêm nay trăng sáng quá! Đêm cuối cùng ở Hà Nội. Một ngày với những điều kỳ quặc.

Trước tiên là mưa. Cả tuần ra đây, nắng cháy khô cháy khốc, hôm nay lại mưa ầm ã. Thành ra buổi sáng làm việc bị hoãn lại. Ra đền thờ hai bà, trong cái đình nhỏ, ko hiểu sao có một chị cứ đi vòng quanh con rùa đá đội bia hoài mà ko biết chóng mặt. Chị ấy cứ đi, đi mãi, mặc kệ sự hiện diện của mình lẫn đám nhóc đến trú mưa. Đợi đến khi mưa ngớt, đám nhóc đi, mình cũng đi, chị ấy thì vẫn cứ đi vòng quanh con rùa đá, chẳng hiểu để làm gì...

Đội mưa, bò lóp ngóp ra hồ Thiền Quang. May kiếm đc cái ô xinh xắn cũng đỡ, ko thì khéo lết bệnh về nhà vì mưa cứ rỉ rả suốt. Loay hoay chụp chụp. Một ông xe ôm vừa già vừa nham nhở chạy lại: “Nhà báo hả em?” ← làm như cứ chụp ảnh là nhà báo vậy (hay ý ông ấy là chụp ảnh dưới trời mưa ko biết nữa)! Tưởng bảo chỉ chụp cảnh chơi thôi là yên cho, ông ấy cứ rồ máy chạy theo: “Cho anh chụp với!”. “Không, em chỉ thích chụp một mình thôi” và phóng xuống hồ. Mình đi đến đâu là ông ấy rề rà xe theo đến đấy. May quá, có một cặp thật lãng mạn...

Những tưởng đi dạo dưới trời mưa chỉ có những đứa hứng sảng như mình, ai dè hai cô cậu ý đang vô tư đùa giỡn, ko mũ, ko ô. Bắt lại những khoảnh khắc dễ thương đó nhưng dù có zoom từ xa đến đâu, cậu con trai cũng nhận ra có người đang chiếu tướng họ. Đang định quay đi thì dội ngược vì cái lão trên bờ dường như vẫn chưa bỏ ý định bám đuôi. Ko dưng hai em ấy gọi với theo: “Chị ơi, chị chụp hình hả, cho em xem với”. Chị ơi, chị delete cái hình ấy đc ko?" Nói chuyện, thấy hai đứa cũng rất thân thiện. Chàng trai có dung mạo trông có vẻ nhỉnh hơn cô gái. Cả hai đều rất tình cảm với nhau. Là bạn học rồi yêu luôn. Cô bé ấy nhà ở Khâm Thiên, cũng từng vào Nam chơi một lần.

Chưa kịp mừng vì cắt được đuôi ông kia, vừa leo lên đường đã đụng ngay một người chắn trước mặt. Ngẩng mặt lên, đụng ngay câu hỏi cũ xì: “Em là phóng viên hả?”. Vẫn câu trả lời cũ kèm theo “Có gì ko anh?”. - Cho anh làm quen với. Akak. Sau đó là hàng loạt lời chèo kéo: “Anh đi chụp hình với”. Nhà anh gần ngay đây, vào chơi để hết mưa rồi chụp tiếp. Hay đi ăn trưa với anh nhé... Đem cả cảnh hồ Tây, Trúc Bạch ra “dụ dỗ” và cứ một mực xin số điện thoại nhưng mình ko cho. Lẽo đẽo, lẽo đẽo theo mãi chẳng làm sao mà chuồn đc. Đến lúc mình bảo đang đợi bạn (anh ta hiểu nghĩa bạn là người yêu), vậy mà cũng còn “cố” cho đc: “Em cứ cho số anh, lỡ đâu bạn em ko đến...” rồi “Hôm nay em hẹn người yêu rồi thì đi chơi với anh hôm sau vậy...”.

Nhìn biển số xe: 29 – N2 - 425... (Số cuối giữ lại, ai muốn biết vui lòng nhắn tinimg). Lẽ ra thì trông anh ta cũng ko đến nỗi. Nhưng ko chịu đc cái kiểu ra hồ tìm... bạn gái, lại giữa lúc trời mưa, mặc áo mưa lụp xụp nữa chứ! Theo anh ta thì hồ Thiền Quang là nơi dành riêng cho những chàng trai, cô gái còn cô đơn, thất tình hay mới bị bồ bỏ... Thế nên anh ta mới ra đây xem có cô nào dễ thương ko. Akak (lần 2). “Mới bị người yêu bỏ mà đi tìm bạn gái thật chẳng hay chút nào!”. Mình nói vậy rồi mà vẫn hồi đáp: “Không, anh chia tay người yêu được mấy tháng rồi đấy chứ!” thì đúng là... bó tay thật. Năn nỉ lẫn dụ dỗ ko ăn thua, thêm chiêu “lì” bảo: Hay anh cứ đợi ở đây đến 1h rưỡi, nếu người yêu em ko tới thì đi ăn với anh nhé! Mơ à! Mình ngúng ngoẳng bỏ đi và nhân lúc anh ta ko để ý, lẻn vào cái phố cắt ngang Nguyễn Du (lúc ấy mà còn nhớ đc tên cái phố đấy mới là lạ). Thật là xúi quẩy mà! Bực đến nỗi ăn gì cũng chẳng nuốt vô.

Hôm thứ 2 ra đây, đi ăn với chị BT cũng gặp 1 ông gạ gẫm cứ xin số đt rồi rủ đi chơi. Hên mà chị BT “nhắc tuồng” đỡ lời giùm. Đúng là cái số... con rệp!

Nếu ko có 1 vòng HN cùng ĐT thì mình sẽ còn bực dài dài. Đi với mấy người có người yêu rồi thấy yên tâm hẳn. Nhiều mối quan tâm chung nên dễ nói chuyện. Những con đường mát mắt, yên tĩnh. Những khoảng ko rộng rãi, thoáng đãng. Thành cổ. Những ngôi nhà cũ kỹ, mang vẻ gì đó hoang sơ. Trời sau mưa thấy nhẹ hẳn người. Những hồ nước xanh ngắt. Những con đường nghiêng nghiêng quanh co. Những hàng cây xanh mơn man. Có khi đứng sững lại, chỉ để ngây người ngắm xem đó lả loài cây gì. Đôi lúc miên man trên phố Tràng Thi, chỉ bởi 2 chữ: Hà Nội...

3 comments:

  1. Haha, ở SG ko ai theo đuổi, ra HN bị bọn đàn ông bất hảo ... đuổi theo hen. Vậy làbà cũng còn tốt số hơn tui đó, hehe. Nghe cái bọn đó mở miệng là biết thành phần bất hảo rùi, cẩn thận nhen bà :)

    ReplyDelete
  2. cái bà lòng vòng quanh con rùa là để lấy hên, cầu tình đó con.hố hố. sao m k gọi hỏi t lúc đó rùi wa chạy vòng vòng lun. đảm bảo k bị mấy thằng lơn tơn dụ dỗ.hahahha

    ReplyDelete
  3. @Cua: Thì đúng rồi, t mà chạy vòng vòng lát chóng mặt té xỉu thì đâu có ra hồ Thiền Quang đc mà gặp mấy đứa lơn tơn kia. Hehe

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.