Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Wednesday, August 27, 2008

HỒI KÝ NHỮNG MÙA THI (end)



Mùa thi ở RTC2 chưa kết thúc cũng là lúc mùa thi ở Nhân văn bắt đầu. Hai đứa quýnh quáng, ko biết xếp làm sao cho trọn vẹn đôi bề, vì chẳng đứa nào chịu chấp nhận cái điều gọi là… bỏ thi cả. Lúc ấy, với cô bỏ thi học kỳ vẫn là một cái gì ghê gớm lắm… Từ thời điểm đó trở về trước, cô có bao giờ biết thi lại lần 1, lần 2 là thế nào đâu. Tuy nhiên, xếp thời gian để ôn bài là một chuyện, có thể có mặt kế tiếp ở 2 bên để làm bài thi hay ko lại là chuyện khác. Cô nhớ nhất là ngày thi môn CSVH ở NV vì nó trùng với môn Công tác BT ở RTC2. 1 bên là tiết 1-3, 1 bên là tiết… 2,5 (tức 9h sáng) đã thi rồi, chưa kể khoảng cách từ Thủ Đức đến Q.5… Cô đinh ninh là fai bỏ thi 1 bên, vậy mà…

Vội vàng đánh trắc nghiệm trong vòng 45’, ko kịp suy nghĩ. Hà còi giục cô: “Lẹ lên, bên kia sắp thi rồi kìa…”. Nộp bài và hai đứa phóng như bay ra… bắt xe bus. Nghĩ đến cái cảnh về tới trường, mọi người đã nộp bài hết mà cô hồi hộp. Trạm dừng xe bus lại cách trường cả cây số. May mắn, ko kẹt xe. Vừa tới trạm là hai đứa nắm tay nhau chạy thục mạng vào trường. Vừa mệt, vừa lo, lại vừa buồn cười. Đến nơi, lớp im phăng phắc, bạn bè đã hí hoáy viết rồi. Ko kịp thở dốc, cuống cuồng vào chép đề làm bài. Thế mà cũng qua, cả hai môn. Trong đó, môn CTBT cô đạt điểm cao nhất lớp. Lúc ấy cô đã có chút xíu niềm tự hào vì điều đó…

2 năm ở RTC2 cũng qua. 4 năm ở NV rồi cũng qua. 1 năm chồng chéo ở 2 bên rồi cũng qua. Ngoảnh lại, cô thấy mình đã đi một chặng đường dài, dài lắm. Thấy quyết định của mình “phiêu lưu” nhưng vô cùng đúng đắn. Vài đứa bạn cô bên RTC2 bảo lưu kết quả ĐH, giờ vẫn còn 1 năm cam go nữa! Nếu phải đặt lên bàn cân lại từ đầu, cô vẫn sẽ ko bỏ RTC2, như lúc đầu cô và những đứa bạn đậu ĐH năm sau đã cương quyết. Nếu bắt cô bỏ bên NV, có lẽ cô sẽ chấp nhận, với điều kiện trước khi cô nhập học, hoặc ở thời điểm năm Nhất, còn sau đó thì… ko bao giờ. Mỗi nơi có những cái “quái” riêng, có những nụ cười và nước mắt riêng nhưng ở đâu cô cũng đã có những kỷ niệm, tình cảm ko thể đánh đổi đc.

Cô nhớ ngày đầu ở RTC2, cầm micro tự giới thiệu mình, nhớ những cà-mên cơm trưa ở trường, nhớ cái thư viện bé tí tẹo như lỗ mũi, nhớ những ngày làm chương trình trực tiếp ở phòng Sida, nhớ lửa trại và đồi cát mênh mông ở Phan Thiết…

Cô nhớ những ngày dang nắng đi quay ở Q.8, nhớ những giờ ngủ trưa ở trường, nhớ những câu chuyện “tám” liên lục địa. Nhớ những ngày cập rập chạy vô lớp. Nhớ những kế hoạch PR, những bức tranh Truyền thông marketing hay những TVC quảng cáo cười lộn ruột. Cô nhớ lắm hai ngày đêm ở Đà Lạt. Những ngày lên trường ôn thi. Bữa tiệc liên hoan đầy ắp tiếng cười và kỷ niệm…

Nếu buộc phải chọn lại, cô vẫn sẽ chọn RTC2 và NV…

HKNMT (1)

HKNMT (2)

6 comments:

  1. ^^, có 1 may mắn nữa mà c ko đề cập tới .....

    ReplyDelete
  2. thoi gian qua nhanh qua phai k? doc entry nay t lai nho hoi do qua! huhuhu

    ReplyDelete
  3. @ Chích: t biết c muốn nói gì rồi. Đó là nhờ những cái duyên đó nên c và C, T mới đc gặp 1 ng dễ thương như t chứ gì! :P

    ReplyDelete
  4. thích nhất là câu "mai mốt nó lấy chồng mà hổng ai hay" của chị H. Hi hi. Đọc bài của H cảm động we', hu hu. Công nhận 2 đứa H còi lì thiệt.

    ReplyDelete
  5. Đọc bài của em cảm động và nhớ quá... Nhưng đúng là chị đã không bản lĩnh được như em. Chỉ sau 1 năm, chị bỏ một bên... Mà lại quyết định bỏ NV vì PTTH2 mới ghê chứ. Đến bây giờ vẫn tiếc, giá mà ngày đó đừng có người dụ mình đi làm sớm quá và mình bản lĩnh hơn để biết đó là một điều rất khó làm lại trong đời. Đậu thì dễ... Học được đến cùng mới khó... 4 năm...!

    ReplyDelete
  6. @CHUỘT NHẮT: Chỉ có con Hà coi thôi, t ko có còi
    @ Chị: trong trường hợp đó, em cũng sẽ bỏ NV mà (e từng tính vậy á) ;;)

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.