Trời đổ mưa từ sáng đến tận chiều tối. Mưa rạt rào, sụt sùi. Mưa trắng trời làm lòng cũng chênh chao, như bão thổi. Mà ảnh hưởng của bão thật. Những cơn gió thốc lùa vào ng lạnh buốt. Có lúc cũng muốn nghiêng nghiêng theo chiều gió nhưng nhìn phía xa xa vẫn thấy mưa mịt mù... Dừng lại cho lòng mình tĩnh đã, để khỏi cuồng chân, để khỏi bước hụt trong màn mưa mù trời. Ngoảnh lại phía sau vẫn là một góc yên bình, ám áp dẫu rêu phong đã phủ đầy!
***
Dạo này, ko fai chỉ mình mình lãng đãng. Táo mới về HN có hơn tuần đã nhắn cho Cò mấy câu thơ đầy tâm trạng: "Nhận thêm một thiệp cưới. Bỗng thấy mình cô đơn. Nhìn một đêm trăng tròn. Mới biết mình đang khuyết...".
***
Dạo này, ko fai chỉ mình mình lãng đãng. Táo mới về HN có hơn tuần đã nhắn cho Cò mấy câu thơ đầy tâm trạng: "Nhận thêm một thiệp cưới. Bỗng thấy mình cô đơn. Nhìn một đêm trăng tròn. Mới biết mình đang khuyết...".
No comments:
Post a Comment