Ông bà về rồi, nhà lại vắng vẻ hẳn đi! Sẽ chẳng còn ai ngồi thủ thỉ kể chuyện cho nghe. Sáng trước khi ra khỏi nhà cũng ko "bị" ông kéo lại bảo:
- Mi tính sao, học hành xong, lo ổn định công việc rồi cũng phải tính đến chuyện tình cảm đi chứ!
- Có ai yêu đâu, ông... (lại nhăn răng ra bảo thế)
- Thế mi tính ở vậy thật đấy à?
- Vâng!!!
- Chứ mi ko nhớ ngày xưa mi nói gì à?
- Nói gì cơ, ông?
- Thì lúc mi ăn cơm chậm, cả mâm đã giải tán chỉ còn mỗi mi, tau bảo ăn chậm thế thì ai mà chờ cho nổi, mi chả đã bảo là: "Có chồng cháu lo" còn gì...
Ngớ ra, những lần mình ăn cơm chậm, đúng là chỉ còn mỗi mình ông ngồi lại trông nhưng tuyệt nhiên ko ấn tượng chút nào với câu nói kia cả... Bao nhiêu năm đã trôi qua rồi mà sao ông có thể nhớ chính xác đến thế nhỉ?
Ông vẫn còn tinh tường, đọc sách, xem ti vi... nhưng trước khi về vẫn dặn dò mãi: "Người già như ngọn đèn leo lét trước gió, chả biết tắt phụt lúc nào. Ông bà có gì thì bay cũng đừng buồn..." Vâng dạ mà cứ thấy lòng chùng xuống. Bảo ông bà ráng đợi để thấy mặt cháu rể với đám chắt nhà mình mà chả biết có đc ko...
- Mi tính sao, học hành xong, lo ổn định công việc rồi cũng phải tính đến chuyện tình cảm đi chứ!
- Có ai yêu đâu, ông... (lại nhăn răng ra bảo thế)
- Thế mi tính ở vậy thật đấy à?
- Vâng!!!
- Chứ mi ko nhớ ngày xưa mi nói gì à?
- Nói gì cơ, ông?
- Thì lúc mi ăn cơm chậm, cả mâm đã giải tán chỉ còn mỗi mi, tau bảo ăn chậm thế thì ai mà chờ cho nổi, mi chả đã bảo là: "Có chồng cháu lo" còn gì...
Ngớ ra, những lần mình ăn cơm chậm, đúng là chỉ còn mỗi mình ông ngồi lại trông nhưng tuyệt nhiên ko ấn tượng chút nào với câu nói kia cả... Bao nhiêu năm đã trôi qua rồi mà sao ông có thể nhớ chính xác đến thế nhỉ?
Ông vẫn còn tinh tường, đọc sách, xem ti vi... nhưng trước khi về vẫn dặn dò mãi: "Người già như ngọn đèn leo lét trước gió, chả biết tắt phụt lúc nào. Ông bà có gì thì bay cũng đừng buồn..." Vâng dạ mà cứ thấy lòng chùng xuống. Bảo ông bà ráng đợi để thấy mặt cháu rể với đám chắt nhà mình mà chả biết có đc ko...
***
Leo lét ngọn đèn xa quạnh vắng
Trăm năm thoáng chốc vụt vèo bay...
Leo lét ngọn đèn xa quạnh vắng
Trăm năm thoáng chốc vụt vèo bay...
cô lãng đãng quá đấy!!!
ReplyDeleteChúc cô sớm dẫn cháu rể về ra mắt ông bà nhé...!!!
ReplyDelete