Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Friday, July 27, 2007

Ám ảnh

Từ bé mình đã hay bị ám ảnh, nhất là với những thứ bị sa đà vào. Ám ảnh Meggi khi thức đến 2-3h sáng để ngấu nghiến xong Tiếng chim hót trong bụi mận gai, dù rằng sáng mai phải đi học sớm. Ám ảnh Ruồi trâu khi đọc xong đã quệt nước mắt – thương cho một lý tưởng, một cuộc tình dang dở. Ám ảnh Catherine Hethclif với câu nói "Chỉ khi nào quên đời mình anh mới quên được em". Ám ảnh Quasimodo, ám ảnh TNĐCV. Thương cho những chuyện tình ko dám nói ra, những tình cảm ko thể đạt đến, những tình cảm mà khi sắp rời bỏ thế giới này người ta mới hiểu đc…

Cả những bộ phim, những truyện tranh như Candy hay gần đây là DSHB… Cứ mỗi lần ám ảnh như thế, mình phải mất rất lâu mới thoát ra đc và thỉnh thoảng những hình ảnh mờ ảo ấy lại quay trở về…

Rất sợ mình sẽ sa đà vào một điều gì đó (mà có thể trở thành thói quen)

Rất sợ mình bị ám ảnh bởi một điều gì đó

Bởi mình biết mình là người ko dễ thay đổi, ko dễ dứt ra, ko dễ quên một chút nào…


3 comments:

  1. Ba bay gio am van con doc truyen tranh nua ha? BAI phuc,....

    ReplyDelete
  2. Bà ko biết chứ truyện tranh cũng là một tác phẩm nghệ thuật đấy. Bao nhiêu phim nổi đình nổi đám cũng đc dựng lên từ truyện tranh đấy là gì. Có những triết lý trong truyện tranh ko chỉ đúng với con nít đâu...

    ReplyDelete
  3. bà "khéo dư nước mắt",tui cũng mê đọc tá lả vậy mà có thấy chít ai đâu? dù đôi khi cũng có người bảo tui đọc nhiều tiểu thuyết quá sẽ bi lụy...

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.