Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Tuesday, July 3, 2007

Khở đầu một chuyến đi (1/7/2007)

Mở đầu một tháng bằng một chuyến đi. Ko xa lắm nhưng cũng là điều mình hào hứng trước giờ. Ko hiểu sao trùng hợp, mình vừa rủ V đi thì S cũng gợi lên ý này. V gạt đi bảo chẳng có gì hay và tụi mình sẽ hoảng lên vì bị chặt đẹp cho xem (V đã từng đi 1 lần rồi) nhưng mình & S đều nhất trí “Ko hay thì cũng phải tới coi tại sao nó ko hay để mà ko đi nữaimg. Tối ấy còn do dự, phần sợ tính khí thất thường của mình, phần lo cái tật… ngủ nướng làm lỡ chuyến, vậy mà đi đc thật! Sáng trời lại mưa lất phất thế mà mình có thể lết dậy đc (sau 1 cú đthoại của S + 4 tầng chuông báo thức) cũng hay. Để bù lại, mình ngủ toàn tập suốt hành trình 2h30'.

Qua HM, qua CChi, cửa khẩu MB hiện lên vừa hoành tráng vừa hoang sơ. S bị gọi về giữa chừng để phụ theo dõi vụ sạt lở ở BT thành ra phải tiếc nuối quay về sau khi dạo một vòng đc đâu chừng nửa tiếng. Tiếc công lết đến đây nên mình rủ bạn S ở lại dạo đến rả cả chân, mỏi cả vai dù đồ ko nhiều lắm. Khu này trông giống một cái kho hơn là siêu thị. Đc cái có nhiều chỗ cũng thú vị, thế nên người ta mới ầm ầm kéo nhau lên đây. Nhìn hàng người chen chúc nhau đợi phát thẻ ở cổng vào thì biết.

Mình & cô bạn mới quen dễ hợp rơ. Tính ra thì P & S quen nhau cũng phải bắc mấy cái thang mới tới (huống gì mình), theo sơ đồ kiểu: P -> A -> B -> S. Cô nàng trông có vẻ cá tính, tóc củn cỡn như con trai, người bé xíu chẳng khác S là mấy. Tốt nghiệp Phân viện BC, đang theo dự tuyển báo PL.

- P vào đây lâu chưa?

- Tớ á, mới đc 2 tuần thôi

- 2 tuần?img Vậy mà cứ tưởng ít ra cũng nửa năm rồi chứ. Sao giọng P ko khó nghe mấy nhỉ!

- Thế á, chắc tại tớ nói chậm

- Thế quê gốc của P ở đâu?

- Tớ ở NĐ

- NĐ! P ở huyện nào?

- Tớ ở TP luôn

- Vậy hồi trước P học trường gì?

- LHP

- Chuyên Văn à?

- Ừ, chuyên Văn…

***
Chạy đua với mặt trời

Đưa P về xong mới bắt đầu check lại cái tin đám cháy. Nửa hào hứng nửa “ớn” cái chặng đường quay trở lại. “OK”. Chưa khi nào thấy mình phải chạy đua với m
ặt trời đến thế! 50km ko phải là đoạn đường ngắn. "Giấc mộng" ăn một bữa bù bữa trưa nhịn đói đã ko kịp thực hiện. Bay vèo vèo. Cứ lo nhập nhoạng ko rõ hình hay hết giờ làm việc nhưng khi quyết định đi, mình đã xác định lấy lại cảm hứng là chính. 20' hỏi cấp tốc. Về đến nơi, trời đã tối mịt. 20’ để hoàn tất và đưa xuống phòng trực. Từ 0h tối hôm trước đến 9h tối hôm sau vẫn chưa có một cái gì vào bụng ngoài ngụm nước lọc đc mời ở chợ. Dầm thêm một cơn mưa tối nữa mới về nhà!

Phát hiện ra mình có tài… cầu mưa hay đến lạ! Cứ hôm nào mình đi bata là y như rằng trời mưa. 1, 2 lần ko nói làm gì, 10 lần như 1 thì chịuimg. Đành rằng đang mùa mưa nhưng mấy ngày đi sandal có vậy đâu? Mốt thất nghiệp đi làm thầy cầu mưa ở mấy vùng hạn chắc cũng sống đc qua ngày!

1 comment:

  1. uh, sau nay di cau mua di, ko chung ba con linh hon tam tang nua, hihi

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.