Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Tuesday, July 3, 2007

GIẤC MƠ TÌNH YÊU (3/7/2007)

Đọc và ngưỡng mộ vô cùng. Một entry đã khá lâu của bạn Tr “ù” nhưng rất mới với mình. Mình nghĩ dù có là bất cứ ai khi đọc câu chuyện này cũng sẽ có cảm giác vậy thôi. Trên đời này vẫn còn đc những tình yêu như thế để an ủi và lấy lại niềm tin cho những ai đang bất mãn với tình yêu vậy.

Hi vọng Tr “ù” cũng thoải mái với mình như hàng chục bé khác đã ào ào xin trích dẫn lại câu chuyện tình củm này…



NẾU ANH KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ

Một người đàn ông thực sự là thế nào?

Một người yêu hoàn hảo là thế nào?

Trước đây, mặc định đó được đo ni đóng giày rằng thì là 1 chàng trai thông minh (nghĩa là phải có trán rộng và cao, gắn thêm cái kính cận nữa cho óach), vui tính (nghĩa là trên nụ cười có đính kèm thêm cái răng khểnh hay lúm đồng tiền thì càng chết người), biết sửa máy vi tính (hic, vì đời mình gắn liền với nó, nhưng lại mù tịt ba cái vụ vọc vẹc thọc thẹc những cài đặt với virus nên dĩ nhiên đây là yếu tố siêu quan trọng à cưa được anh nào học công nghệ thông tin thì may quá), người Hà Nội nhé (úi, giọng HN nghe trong điện thoại thì chỉ có mà biết nhũn cả người) và phải lãng mạn một tẹo nữa chứ.

Vậy mà anh chẳng giống tẹo nào so với cái chuẩn đó hết trơn. Nè nha, hổng đeo kính, hổng khểnh răng hay có lúm đồng tiền chi sất, hổng phải người Hà Nội. Trời ơi trời, đã vậy lại còn cả gan thích em trước , ngay khi em còn chưa kịp giơ cưa ra. Em vẫn còn nhớ ngày sinh nhật của em, anh đã xếp nến hình trái tim trên lan can nhà Quỳnh, đặt ổ bánh kem ở giữa và tổ chức sinh nhật lộng gió trên Bảo Lộc cùng với nhóm BBE. Lúc đó chẳng hề thích cái anh chàng đang hí húi chạy đi mua quà sinh nhật cho mình khi trời mưa líc ríc ấy tị ti nào cả.

Thế mà… Em đã yêu trong mùa Gió

Trong blog của Pi nhắng có viết rằng: "Trước khi bạn tìm thấy chàng hoàng tử của mình, bạn phải hôn rất nhiều con ếch. Vì không phải con ếch nào sau một nụ hôn cũng có thể trở thành chàng hoàng tử. Nhưng nếu bạn không dám hôn 1 con ếch thì bạn cũng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy chàng hoàng tử mà bạn lẽ ra sẽ có. Mỗi con ếch sẽ chỉ biến thành hoàng tử khi mà nó tìm thấy công chúa thật của nó”.

Một khuya tháng 9, đỗ chuyến xe đêm trở lại Bảo Lộc, trong cái gió lạnh phố núi thốc vù vù sau lưng, che cái ô nhỏ đi dưới những tán lá rầm rì hạt nước, bên cạnh là Thương với Hạnh, mà cảm giác cô đơn làm lạnh hết cả người em. Nhớ! Ngộ quá đi, bảo là không thích mà sao bây giờ con đường mà người ta từng đi qua lại khiến mình nhớ đến vậy cà?

Em chưa từng hôn một “con ếch” nào cả, nên chẳng thể nào biết được đâu là hoàng tử của mình. Thế nên Ngốc à, hôn anh là cả một sự phiêu lưu rất lớn với em đấy! Em không biết “con ếch” mà em cho là xấu xí ấy có biến thành hoàng tử không, nụ hôn của em có “phung phí” không… Nhưng mà nếu em không đi về phía anh, nghĩa là em có thể đi ngang qua 1 chàng hoàng tử mà lẽ ra em sẽ có. Và em đi về phía Gió!

Hồi đó khi còn “chưa có gì” vẫn hay nói với Cọp, pé Nắng, Mai Anh, là sau này mà “có gì” thì sẽ lấy bút danh là “Gió Xanh Bé Bỏng” vì tên người ta là Thanh Phong mà (Sau này mới ớ á ra là Thanh Phong là gió nhẹ, ngọn gió thanh khiết chứ hổng phải gió xanh. Mụ Cọp thì bảo lấy cái bút danh giè mà nghe tựa tựa… Dầu gió xanh Con Ó qué, ặc ặc).

Anh không có những gì em ước ao (à, có khoản biết sửa máy vi tính thì okie hehe) nhưng anh lại không phải là 1 “chú ếch” đơn thuần, vì anh có nhiều hơn những gì mà em ước ao.

Em ước mỗi lần em ra shop, sửa từng cái áo, thay đồ cho manơcanh, sẽ có 1 người đứng từ xa xa ngắm nhìn em.

Thế rồi 1 ngày, anh gọi điện nói “chắc tuần này sẽ không gặp em được vì anh vừa cắt tóc xấu trai lắm nha”. 22giờ, em đóng cửa shop, “đóng bộ” chỉnh tề nào áo khoác nào mũ nào khẩu trang, vừa chạy xe đến khúc ngã tư thì có 1 người đi xe kề kề bên “Bạn ơi cho hỏi đường về chợ Cầu”. Quay qua, chình ình “chú ếch” của em đây nè. Bữa đó em hét to anh ha. Bất ngờ quá mà. Và những ngày sau đó, shop TEEN 107 LVS có thêm 1 nhân vật xuất hiện thường xuyên hơn, trong vai trò “anh giữ xe đẹp trai”.

Em ước mình sẽ không phải đi về lẻ loi trên con đường Quang Trung rộng thinh linh 1 mình giữa đêm như vậy nữa.

Thế rồi 1 ngày, cho đến bây giờ, anh vẫn miệt mài chạy xe theo em, có lúc chạy ùn ùn theo tám đủ thứ chuyện, có khi chạy rề rề đằng sau mỗi lần em giận. Nhưng bao giờ cũng phải thấy em “cong đít” đẩy xe vô tới thấu trong nhà anh mới yên tâm quay xe ra về. Riết rồi quãng đường Gò Vấp – Bình Tân, đằng đẵng mười mấy cây số xích lại gần nhau hơn.

Em ước nếu em ốm, sẽ có 1 người quan tâm và lo lắng cho em.

Thế rồi 1 ngày, em ốm thật. Anh hí húi đi làm về sớm chạy qua nhà dỡ cái cà mèn cháo thịt bò bằm cho em “ăn cho nóng, cho mau khỏi bệnh” làm papa em cứ chọc hoài “trời ơi làm như nó còn con nít vậy con”. Đâu chỉ ngày em ốm, cả những tối em ở shop đói meo râu chưa ăn cái gì thì anh đi học về cũng sẽ ghé cho em ổ bánh mì gà em thích, mang qua sương sa trái dừa hay hộp bột chiên vẫn còn nóng hổi.

Anh là “anh tài xế đáng yêu” mỗi lần em ra bến xe đi tỉnh viết bài, hết cái cảnh em lóc cóc ôm túi đồ nặng chình chịch tự lết ra đầu ngõ ngoắc xe ôm lủi thủi đi 1 mình. Giờ đã có anh đưa ra tận nơi, còn dúi theo bịch sinh tố và cuốn sách cho em đọc đỡ buồn.

Anh dắt tay em suốt đoạn gập ghềnh đường dốc cheo leo lên núi Bà Đen. Dù leo núi đã mệt lại còn phải kéo theo em.

Anh cho em mượn vai làm chỗ dựa trên bất kỳ đoạn đường nào. Dù những lúc em ngủ gật trên vai anh, anh phải ngồi thẳng lưng và tê hết cả 1 bên vai.

Anh luôn động viên em bằng những tin nhắn rất đáng yêu thế này: “Em sắp giảm cân được rồi đấy, vì lúc nào em cũng chạy trong tâm trí anh”.

Anh bất ngờ tặng 1 chiếc ví Boo, không nhân dịp gì cả, vì thấy cái ví cũ của em đã bị đứt dây kéo.

Anh bỏ vào trong cái hộp nhỏ treo tòng teng trên móc khóa xe của anh tờ giấy bé tin hin, để lơ đó, cho em vô tình mở ra đọc được: “À tò mò nha, tò mò hổng phải đức tính tốt đâu đó, nhưng anh yêu người đang đọc tờ giấy này nhiều lắm. Nên anh muốn mời người đó 1 chầu KFC”.

Anh nhớ hết tất cả những-ngày-quan-trọng, từ ngày đầu tiên mình gặp nhau, đến ngày đầu tiên anh nói yêu em, ngày anh tặng Bảo Bảo nhồi bông xinh xắn cho em...

Nhớ về anh, là nhớ về quá nhiều điều anh đã làm cho em, vì em. Anh còn nhớ chứ? “Mỗi con ếch sẽ chỉ biến thành hoàng tử khi mà nó tìm thấy công chúa thật của nó”. Ngốc à, bây giờ với em, anh không hề là “con ếch” tí nào. Khi mà phát hiện chúng ta có nhiều điểm giống nhau về ăn uống nè, anh cũng hợp tính em ở 1 số vấn đề quan hệ xã hội… Anh cũng có nhiều điều khiến em tự hào về anh, tin tưởng anh. Đúng là chỉ khi vượt qua tất cả, dám đặt lên “con ếch” nụ hôn chân thành của mình thì khi ấy ếch mới biến thành hoàng tử. Càng ngày càng nhận ra anh có một hình dáng của… hoàng tử, hehe.

Những ngày ở bên cạnh anh như 1 giấc mơ chưa kết thúc. Nếu anh không phải một giấc mơ, thì anh nhớ nhé, kế hoạch 5 năm lần thứ nhất của bọn mình chỉ còn 4 năm nữa thôi. Mà nếu như anh có là 1 giấc mơ, thì em tin, đó là giấc mơ có thật!

Theo Totoro's blog

4 comments:

  1. bài này đúng là đã đọc lâu rùi nhưng sao vẫn thấy ngọt ngào wa', hehe

    ReplyDelete
  2. e hem, may cai trich dan doc hay wa, lang man nua

    ReplyDelete
  3. Thiet tinh thi minh hong muon dzo dzuyen nhung... thiet tinh thi "thoi gian se thoi tat ngon lua tinh liu riu va thoi bung len ngon lua tinh manh liet"...what will be will be?neu tui co 1tinh yeu nhu the tui se cham soc no that can than(nhu bi gio tui dang lam ne, chang hoang tu cua tui chi ko fai ngui Ha thanh thui, hehehe)

    ReplyDelete
  4. Hehe, thiệt là bất ngờ đó nha. Hôm nay mới tình cờ vào blog của Hạnh và... đọc được entry của mình, hì. Càng làm nhớ người ta thêm (dù mới chat cách đây vài phút) keke.

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.