Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Saturday, November 10, 2007

Khi trời trở lạnh (9/11/2007)

Mới mờ sáng, Bìm Bịp đã gọi điện. Nó thừa biết mình là người duy nhất trong nhà còn thức giờ này. Cuối cùng thì nó cũng đến nơi. Nhớ mờ sáng hôm trước còn chat với nó = tin nhắn, hơi mủi lòng trước câu "nuoc mat em cung roi, hay la bui?". Bình thường mà nghe nó nói vậy chắc mình đã chọc 1 trận tơi bời...
Nghe đc loáng thoáng tiếng xôn xao nói cười, của chú dì, ông bà. Nói chuyện với dì, trốn vào góc kín gào khản cổ mà dì vẫn ko nghe. Thảo nào mỗi lần có điện thoại ở quê là như cả xóm đều biết dù đã đóng kín cửa. Dì lại sắp vào. Nghe đâu ngoài mình lại lụt, nhà nào trồng bắp chỉ trổ cờ mà ko có trái. Lại thất thu...
Vợ chồng Khét đem ảnh cưới về. Hình có chững chạc thật nhưng với mình nó vẫn mãi lóc chóc. Đây ko chỉ là quan điểm từ những ngày đầu mà nó vốn vậy. Vả lại cũng hơi sớm còn gì! Thấy Tr thân thiện, tươi tắn. Hi vọng mọi việc sẽ ổn.
Hơi uể oải. Lâu lâu mới đc hóng gió chiều. Xúc động đậy khi đọc tin nhắn hỏi han của Táo. Lúc nào cũng vậy, Táo luôn làm mình cảm thấy têu tếu khi đọc tin. Trời dạo này trở lạnh. Đã nghe thấy tiếng còi tàu hụ mỗi tối, khi cơn gió phía Bắc lùa vào nhà. Gió lạnh. Còi tàu. Bất giác... Nhớ...

No comments:

Post a Comment

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.