Những ngày vật vờ. 3 ngày đêm rồi, máy cũng vật vờ theo. Chưa shutdown lần nào. May mà cũng kịp có một cuối tuần bình yên.
Lâu lắm rồi mới có dịp thấy lại được cái nắng chiều dần tắt trong những cơn gió lạnh mênh mang. Với đám mây trắng bạc về phương Bắc và ánh hồng lên lúc cuối ngày.
Lâu rồi mới lại có dịp nhìn toàn cảnh khu xóm nhỏ, để kịp nhận ra con bé hàng xóm học cùng với em mình, chiều nào cũng dắt đứa con hơn 1 tuổi lon ton đi dạo. Trông mẹ con mà chẳng khác gì chị em.
Để kịp nhận ra ngôi nhà nhỏ phía trước nhà mình đã đổi chủ (mãi giờ mới biết). Một cặp vợ Việt - chồng Tây với một đứa con xinh không chịu đc, nhưng lúc nào cửa nhà cũng khóa im ỉm. Sống tách biệt với cuộc sống ở cái xóm nhiều chuyện này.
Để kịp nhận ra xóm mình đã thay đổi nhiều lắm. Sau một thời gian vắng tiếng con nít, bây giờ lại ríu ra ríu rít ầm trời, như cái thời mình chưa lớn...
Lâu rồi mới có đc một khoảnh khắc relax này, dù mỗi lần mở miệng ngạc nhiên "Ủa, vậy hả" là Bá lại trách: "Mày thì bỏ đi biệt xứ, có biết ai là ai đâu!".
Lâu lắm rồi mới có dịp thấy lại được cái nắng chiều dần tắt trong những cơn gió lạnh mênh mang. Với đám mây trắng bạc về phương Bắc và ánh hồng lên lúc cuối ngày.
Lâu rồi mới lại có dịp nhìn toàn cảnh khu xóm nhỏ, để kịp nhận ra con bé hàng xóm học cùng với em mình, chiều nào cũng dắt đứa con hơn 1 tuổi lon ton đi dạo. Trông mẹ con mà chẳng khác gì chị em.
Để kịp nhận ra ngôi nhà nhỏ phía trước nhà mình đã đổi chủ (mãi giờ mới biết). Một cặp vợ Việt - chồng Tây với một đứa con xinh không chịu đc, nhưng lúc nào cửa nhà cũng khóa im ỉm. Sống tách biệt với cuộc sống ở cái xóm nhiều chuyện này.
Để kịp nhận ra xóm mình đã thay đổi nhiều lắm. Sau một thời gian vắng tiếng con nít, bây giờ lại ríu ra ríu rít ầm trời, như cái thời mình chưa lớn...
Lâu rồi mới có đc một khoảnh khắc relax này, dù mỗi lần mở miệng ngạc nhiên "Ủa, vậy hả" là Bá lại trách: "Mày thì bỏ đi biệt xứ, có biết ai là ai đâu!".
No comments:
Post a Comment