Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Thursday, February 14, 2008

Viết cho những người đàn ông yêu tôi



Em ko hiểu tại sao anh lại có cảm tình với em. Những người em chưa từng gọi là Anh bao giờ. Những người chưa cùng em đi qua những thăng trầm, vui buồn, hờn giận.

Em ko nhớ anh có cảm tình với em từ lúc nào. Những tháng ngày đi qua. Sự thân thuộc dần xóa nhòa những cảm xúc chộn rộn ban đầu. Tình cảm trong anh ko đủ lớn để cảm hóa em. Kiểu cách của anh, những nickname mỹ miều anh đặt riêng cho em ko làm em yêu thích. Và em biết mình chỉ có thể là bạn. Điều duy nhất em có thể làm đc cho anh đó là làm bạn của anh mãi mãi, như mong muốn đem tên em theo suốt cuộc đời mà anh từng bộc bạch.

Em ko ngờ anh lại có cảm tình với em chóng vánh mà sâu đậm đến vậy. Ngày anh kể cho em nghe về một cô gái mà anh trót yêu 2 năm qua, em còn làm quân sư, mạnh miệng bảo anh phải bày tỏ lòng mình cho cô gái ấy biết, đừng ngại chuyện mình thua kém người ta… Để rồi từng chút, từng chút một, em chợt nhận ra mình trong câu chuyện ấy. Ngỡ ngàng. Em đâu giỏi như cô gái mà anh hằng kể?! Chỉ những người có tình cảm đặc biệt mới nhớ được thời khắc mình quen biết người ta. Còn em thì lạ lẫm với con số 2 năm từ lần đầu gặp mặt, tính đến thời điểm đó. Những câu đùa giỡn của anh ko làm em vui. Những quan tâm của anh ko làm em thoải mái. Lời tỏ bày của anh có thể làm bất cứ cô gái nào hạnh phúc, vậy mà em chỉ biết lặng im, ko trả lời.

Em ko biết anh là gì giữa “thêm một người bạn là bớt một kẻ thù”. Nghề anh chọn vẫn luôn là sự quý mến, cảm phục trong em. Vậy mà tình cảm chóng vánh làm em nghi hoặc. Sự quan tâm thái quá làm em khó chịu. Những xa gần bóng gió. Những tình cảm làm đôi khi em cảm thấy mệt mỏi, khủng hoảng. Em muốn níu giữ sợi dây tình bạn, để chứng minh điều cổ nhân nói là sai: “Đôi khi tình bạn kết thúc nơi tình yêu nhưng hiếm khi tình yêu kết thúc nơi tình bạn”. Nhưng hình như em đã thất bại. Dù vậy em vẫn muốn thực hiện những gì đã từng hứa với anh, vẫn muốn cảm ơn tình cảm của anh. Tình cảm ko bao giờ có lỗi…

***

Và anh, người em yêu

Em sẽ gọi anh là “Anh” ko phải vì xã giao công việc, ko phải vì so kè tuổi tác. Chỉ vì em biết anh là Anh. Em ko cần anh giàu có (vì giàu có dễ bị… ám sát lắm). Em ko cần anh đẹp trai (đẹp trai ko phải của mình, lại tốn tiền mua… mỹ phẩm). Em ko cần anh tài giỏi (giỏi quá dễ bị ghen ghét). Em cũng ko cần anh phải thành đạt, nổi tiếng (người của công chúng, công việc lấy đâu ra thời gian cho em?).

Em chỉ cần anh là Anh. Đủ bình dân để có những lúc ngẫu hứng lê la vỉa hè. Đủ sành điệu để ko ngố trước những nơi sang trọng. Đủ nhạy cảm để nhận ra những thất thường của em. Đủ quan tâm những lúc em cần chia sẻ. Đủ lãnh đạm những lúc em muốn một ko gian riêng. Đủ biết để cùng em bàn luận. Đủ hiểu để cảm thông cho những phút giây em lãng đãng. Đủ gợi chuyện để em có thể tâm sự. Đủ im lặng để em biết mình đang đc lắng nghe.

Em chỉ cần anh là Anh. Một người có thể đầy kỳ quái, nhiều thiếu sót với người ta nhưng là chốn tin cậy, bình yên với em. Những lời nói nhỏ nhặt cũng làm em vui, những quan tâm vụn vặt cũng làm em ấm áp. Những nickname chẳng mấy hay ho vẫn làm em yêu thích. Là người đầu tiên em muốn báo tin vui. Là cái thùng rác mỗi khi em có chuyện bức xúc, buồn phiền. Là điểm tựa để em có thể gục đầu vào ngủ ko cần nghĩ ngợi gì. Em chỉ cần anh là Anh. Người đủ làm cho em tin tình yêu vẫn còn hiện diện. Khi yêu thì anh đã là Anh của tất cả những gì mà em mong ước. Vậy có nhiều quá ko anh?!


HÌNH TAM GIÁC MUÔN ĐỜI

- Tove Ditolepven -


Trên con đường tôi đi
Có hai người đã tới :
Một người rất yêu tôi
Còn tôi yêu người khác

Người sống trong khao khát
Trong những giấc tôi mơ
Người kia đứng sững sờ
Trước cửa lòng khép chặt

Người cho tôi hạnh phúc
Luôn như gió vội bay
Người dâng tôi cả đời
Không được gì đền đáp .

Người bắt máu tôi hát
Tình phóng khoáng trắng trong
Người như cuộc đời thường
Bóp mộng lòng tôi nát .

Hai người đó trên đường
Phụ nữ nào cũng gặp
Trăm năm chỉ một lần
Họ được trùng làm một ...


>> Chú thích ảnh: hoa hồng mình đc tặng vào 14.2 bởi một anh... bán hoa ko hề quen biết. Chẳng là sau khi chụp hình phố phường để cho Apple coi, lon ton chuẩn bị về (trong bộ dạng tếu chưa từng có) thì thấy 1 anh bán bông đang ngồi sầu đời trên đường Pasteur, thảm chưa từng thấy. Anh bán cùng ở đ
âu mới đi lại, thấy mình và Bá đang nhăn răng cười thì mời mua (có ai đời 14.2 lại mời 2 cô gái mua hoa hở trời!), mình bảo "Tặng thì lấy chứ ko mua". Vậy mà anh ấy tặng cho Bá và mình 2 bông thiệt (dễ thương chưa). Chỉ kịp cám ơn, hổng biết gì về anh ấy hết. Vậy là 14.2 mình với Bá cũng có hoa. Tếu chưa từng thấy. Hehehe...img

3 comments:

  1. Hị hị,thế là bà cũng có hoa cơ đấy, tui có được cái nào đâu, hix hix. Tối tui cầm mấy tờ báo vào phòng đọc rùi ngủ một giấc đến sáng luôn.

    ReplyDelete
  2. Tui chờ đợi entry có tít "viết cho người tôi yêu" cơ

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.