Như chiếc lá chao nghiêng
Đôi khi ko hiểu mình đang làm gì. Mơ mơ hồ hồ
Muốn níu lại. Muốn đi...
Như lời thầy nói thì ở nhà một ngày là muốn bệnh
Nhiều việc để làm, phải làm, mà lạ quá, chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Chẳng thể nào ép mình tập trung nổi.
Và khi tàn tro. Và khi tàn tro.
Hi vọng ko cần phải bỏ vào miệng một đống thuốc an thần kèm theo thuốc chống nôn, cửa phòng khóa trái lại và trong phòng ko còn tí nước nào mình mới biết mình cần phải làm gì...
Đôi khi ko hiểu mình đang làm gì. Mơ mơ hồ hồ
Muốn níu lại. Muốn đi...
Như lời thầy nói thì ở nhà một ngày là muốn bệnh
Nhiều việc để làm, phải làm, mà lạ quá, chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Chẳng thể nào ép mình tập trung nổi.
Và khi tàn tro. Và khi tàn tro.
Hi vọng ko cần phải bỏ vào miệng một đống thuốc an thần kèm theo thuốc chống nôn, cửa phòng khóa trái lại và trong phòng ko còn tí nước nào mình mới biết mình cần phải làm gì...
ĐÔI KHI
Đôi khi thấy mình quá ngông
Cần một bàn tay dịu lại
Nhưng đất và trời xa mãi
Nên mây lơ lửng trên đầu
Đôi khi thèm một lần đau
Một lần, rồi không đau nữa
Nhưng gió cứ lùa khe cửa
Trống huơ, trống hoác căn phòng
Đôi khi thèm là đàn ông
Rồi xem thường tình hết thảy
Nhưng rồi sau cái cười khẩy
Đau hơn phụ nữ thất tình.
Đôi khi thấy mình quá ngông
Cần một bàn tay dịu lại
Nhưng đất và trời xa mãi
Nên mây lơ lửng trên đầu
Đôi khi thèm một lần đau
Một lần, rồi không đau nữa
Nhưng gió cứ lùa khe cửa
Trống huơ, trống hoác căn phòng
Đôi khi thèm là đàn ông
Rồi xem thường tình hết thảy
Nhưng rồi sau cái cười khẩy
Đau hơn phụ nữ thất tình.
Người Tây nói rằng tháng 2 là tháng buồn nhất trong năm. Hic hic, vậy mà nó lại đúng ở VN mới hay chứ. Hai đứa mình nhiều tâm trạng quá, gặp nhau chắc 8 tới khuya luốn. Thứ 7, tui với bà hẹn hò đóa, cấm có đi với "trai". hehehe
ReplyDelete