Nghe dịu lại một nỗi man mác, của thời gian, tình yêu và nỗi nhớ...
TẠM BIỆT BỐN MÙA
Trần Hữu Biên (hoặc Trần Hữu Bích)
Tạm biệt nhé vàng Thu rơi trước ngõ
Xin giữ giùm chút nắng nhạt mênh mông
Mai em đi về phương trời lạnh giá
Ôm ấp hoài nghìn mảnh vụn thời gian.
Tạm biệt nhé Đông nồng hương lúa mới
Làm loài chim di trú đi hoang
Cho ta xin một chút hồng tản mạn
Trôi bồng bềnh về mái ấm mẹ yêu.
Tạm biệt nhé Xuân hồng reo bếp lửa
Nồi bánh chưng rạo rực phút giao thừa
Em thơ ngây khoác áo thơm, vải mới
Trong tận cùng ký ức chợt nhớ anh.
Tạm biệt nhé Hạ bồn chồn thuyền giấy
Ta nhớ thương về cái tuổi mười hai -
Những cánh diều của một thời trẻ dại
Hạnh phúc trong tim thấp thoáng phượng hồng rơi
Tạm biệt nhé bốn mùa tràn kỷ niệm
Mai em về giọt nhớ đọng trên môi.
***
Đi, nghĩa là ko thể đi thăm bố cùng cả nhà. Ko còn đi chợ hoa dạo tết, cũng ko có những buổi chợ đêm xem người ta canh dưa hấu những ngày cận kề tết.
Đi, nghĩa là bỏ cái thói quen thả bong bóng với lời cầu ước lên trời, mỗi dịp Giao thừa. Bỏ cái khoảnh khắc thắp nhang vội để cả nhà lên ngắm 15’ pháo hoa. Cả tiếng còi tàu hụ quen thuộc đến nao nao.
Đi, nghĩa là bỏ dịp rinh về nhà những chiếc bóng bay sau đêm Giao thừa, chen nhau đi chùa trong cái lạnh lúc 1 giờ sáng, nước mắt chảy ròng để đem về những nhành lộc xinh xinh. Là cành hoa ngắt vội, là nén hương to uỳnh trên bàn thờ.
Đi, là bỏ lại sáng mùng 1 Tết, mấy chị em nhận lì xì của nhau theo kiểu “giựt cô hồn”, cả dự định về những món quà của Bá năm nay.
Loay hoay rồi chẳng kịp post xong QHK như dự định. Ko chộp lại đc những khoảnh khắc Tết SG cho Apple như dự định, cả những chợ hoa chưa ngày nào ghé qua. Những người bạn chưa kịp chào một tiếng.
Đi… là bỏ lại nhiều thứ, đem theo nhiều thứ, cũng hi vọng cũng có những thứ để đem về. 7 ngày…
Chúc mọi người một cái tết vui vẻ, hạnh phúc, ấm áp (vì cái sự có nhiều người ở Bắc đang sắp chết cóng. Bìm Bịp nhắn tin toàn bảo “Cứu tôi với!”) và nhiều may mắn, tài lộc.
Đi nhé ngiu!!! ^,^
ReplyDelete