Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Sunday, August 26, 2007

Entry ngắt quãng (từ 26/8/2007)

Ko hiểu sao mình vẫn có thể… sống đc đến bây giờ, với một ly nước lạnh duy nhất ở ts, tính từ 0h ngày hôm nay.

Xong tin rồi, ko dám chắc là có đc “đi” ko. Mới thấy một bài cùng chủ đề chình ình ngay trang nhất TTOimg. Đói rã rời dù ko cỏn cái cảm giác đói nữa. Đi kiếm cái gì bù đắp cho cả ngày (lại là ngày CN nữa chứ) rồi về nhà viết tiếp…

Mấy hôm nay mạng trở chứng nên cái entry này đến giờ mới tiếp nối đc. Mình ko phải là thánh thần, cũng ko phải muốn bắt chước ai đấy nhịn ăn để… trường thọ, lại càng ko ù đến mức phải uống nước lạnh để ăn kiêng. Chẳng là từ chối suất cơm của một cô bạn trong Ban tổ chức để về ts ăn luôn thể. Nhưng ko may là phần cơm cuối cùng trong căn tin đang đc anh N.A trong ban "măm măm" rồi.

Lết trở lại ban làm tin, à ko, ghi nhận. Bị giục nhưng cũng hơn cả tiếng sau mới xong đc. Trong lúc đợi thống kê cuối cùng của sự kiện, ngồi nghe đc 1 bài học đạo đức. Một vấn đề nhạy cảm trong nghề và đặc biệt nhạy cảm hơn với ban của mình. Nếu là mình, mình sẽ nhận lỗi và sửa chữa ngay. Công nhận có lúc mình bướng bỉnh, cứng đầu, nhưng ko phải trong những tình huống thế này. Tiếc rằng đó ko phải là mình và người ấy vẫn đang ngồi lý sự với sếp. 30’, ko đến mức gay gắt nhưng có thể cảm nhận đc sếp bực mình. Ko chỉ là bài học cho người trong cuộc mà còn là bài học cho mình, nếu là mình có lẽ mình cũng ko tránh đc…

Chờ cho sóng dịu đi mới dám rón rén hỏi và trở lại công viên lấy nốt số liệu thống kê. Mấy năm rồi mới chứng kiến ngày hội quân, gặp mấy đứa bạn í ới mời mình mua đĩa…Trước đó có gặp Tân (ngờ ngợ ko nhớ là 03 hay 04BC), hỏi chuyện ttập, anh chàng buông xòa một tiếng, có cảm giác như nỗ lực của mình bé bằng con kiến còn anh chàng to như con voi. Đi dạo một vòng với H., cô bạn lúc sáng (ko hiểu sao) thân thiện rất nhanh với mình? Cứ nằng nặc kéo mình đi hết nơi này đến nơi kia, tự nhiên cũng hơi chột dạ...

Về lại ts sau cái tin nhắn dặn dò của sếp. Hôm trước V nói ko sai “Sếp nhắn tin, dịu dàng và gần gũi đến lạ!”. Mình là ng` về sau cùng, ban vắng lặng, ts vắng lặng (tất nhiên là trừ khu đang bận rộn). Bù đắp cho mình bằng một món từng ăn ở Huế. Bài học lúc chiều vẫn lởn vởn trong đầu cùng nỗi ái ngại dành cho “nạn nhân”. Ngoài trời, mưa nhẹ đến độ không biết đc... trời mưa dù mắt đăm đăm nhìn ra ngoài. Nhẹ đến độ ko cảm nhận đc áo quần đang ướt, cho đến khi về nhà, vặn chiếc áo khoác chắc cũng đc cả ca nước…


1 comment:

  1. kiểu này tiếp diễn thì bà sẽ trở thành con ma cây, hihi. Tr6an trọng thông ab1o bà tin mừng, dạo ầgn đây mọi người bảo tui mập ra. haha

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.