- Dạ, xin lỗi ai vậy ạ?
- Ngoại, Bọ Chét nè
- Trời, làm tưởng ai…
***
- Alô, H hả?
- Dạ
- Alô, H hả?
- …Ờ
- Chị… nè, e có ở cơ quan ko? Em đi làm cho chị cái này…
- Dạ ko ạ… (hix, sếp ạ! Sếp lớn tuổi mà sao giọng chẳng khác gì… con bạn mình)
Ko sẵn sàng lắm nhưng vui vì có dịp đc sếp gọi như thế này, dù chỉ là một chuyện bé tí ti. Gọi điện liên lạc “Ờ, cái đấy thì được thôi. Giờ e qua đây luôn đi. 10’ nữa nhé”<- Hix, có… bay cũng phải đợi lắp cánh nữa chứ ạ! “Chắc nửa tiếng nữa e mới đến đó đc…”, “Nửa tiếng thì trễ quá, e qua liền đi, tôi chỉ chờ đc 15’ nữa thôi đấy”. Đang đầu bù tóc rối, cập rập chạy qua. Đúng nửa tiếng có mặt. May quá vẫn còn nán chờ mình. Lúc nãy chạy vô còn kịp nhận ra 1 người quen quen lướt qua, nhanh quá chẳng ai kịp chào. Ko ngờ ở chỗ đông đúc vậy mà cũng có thể nhận ra mình, gọi điện xác nhận, vô tư bảo đang đi ăn… bánh tráng Hoàng Ty. Ko dưng cái khoảng cách trên công việc đc rút lại một chút.
No comments:
Post a Comment