Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Wednesday, December 13, 2006

13/12/2006



Mình đã muốn giữ con số mà mình rất thích 1,111 ở blog lâu hơn nên cố tình ko post tiếp entry – dù 2 ngày qua có muốn post cũng chẳng biết post vào lúc nào, nhưng cuối cùng thì nó cũng tăng lên 5 đơn vị. Chẳng hiểu ai làm lệch mất con số đẹp của mình, hix!?

2 ngày qua. 1 ngày sinh nhật mẹ, 1 ngày sinh nhật Ánh (à nó là hôm nayimg).

Cho một người duy nhất trong cuộc đời: 47 mùa xuân với bao nhiêu gió bụi & nước mắt. Trông mẹ vẫn trẻ như mấy lần 2 đứa bạn đến nhà đều gọi nhầm là... chị! Hà xem hình bảo mẹ bà còn đẹp hơn hai chị em bà! Tiếc là mình ko thừa hưởng hết… à mà ko, tại mình là kết hợp của cô gái đẹp nhất nhì làng với chàng trai… xấu nhất nhì làng (nghe đồn hồi trước vậy vì đến giờ mình vẫn ko hề cảm thấy bố… xấu) nên mới vậyimg. Chẳng làm đc điều gì hoành tráng cho mẹ, thiếu điều lại bất hòa ngay đúng ngày linh! Nhưng suy cho cùng thì 2 mẹ con chẳng bao giờ ngoảnh mặt với nhau quá nửa ngày, mình cũng chưa làm gì để đến mức mẹ bực mình tím tái. Chỉ mỗi tội hơi bướng & hay để mẹ fải càm ràm nhiều. Vẫn tự hào mình là N` đầu tiên biết đc sinh nhật mẹ, như từ hồi mình học lớp 6 thì fải. Mấy chị vẫn chọc mình là con gái yêu của mẹ cơ mà! <- đứa nào chẳng là con yêu, mẹ bảo vậy! Đông con khó chiều. Tóc mẹ bạc nhiều rồi, mắt cũng kém đi. Lại nhớ cái lần hai mẹ con cùng đi khám mắt. Mẹ viễn con cận mà chẳng hiểu sao các cô ở TTYT quận lại đánh đồng với nhau (chắc cũng vì trông mẹ trẻ quá). Thành ra đứng xa 2m, mẹ đọc chữ ro ro -> kết quả 10/10. Trong khi con chẳng đọc đc chữ nào dù có mẹ “nhắc tuồng” (cô bác sĩ cũng nghe, chỉ mỗi con là ko). Lại 1 năm nữa sắp trôi qua, chẳng biết bao giờ mẹ đi ngủ mà ko fải lo cho ngày mai nhiều như vậy? Có lẽ chẳng bao giờ, vì như ông bà ấy – tuy ko liên lạc thường nhưng lúc nào cũng nhắc mãi con cháu trong đây…

 

Cho Ánh, N` đã hứa “Nếu tui với H cùng yêu 1 N` thì tui sẽ nhường cho H”, N` đã cá cược với mình xem đứa nào có lover trước là… thua! Ánh nóng nảy, bồng bột, sốc nổi, thất thường… nhưng cũng là tâm điểm của lớp. Trước năm lớp 11, mình chẳng thể nào nghĩ đc tụi mình lại có thể thân nhau! Nhớ lấn first quen biết (mà ngay cả khi mình nói A cũng ko nhớ ra) là giữa năm lớp 10, lúc đi tiêm phòng vì ko chịu đc kim tiêm & cảm giác đau – dù chỉ mới nhìn thấy qua mấy đứa khác, A lao ra ôm chầm lấy mình (?imgchắc tại gần nhất) khóc ngon lành! N` to vậy mà sợ chuột & đau & n` thứ linh tinh khác. Rồi giận tổ, rồi chuyển sang ngồi chỗ trống duy nhất bên cạnh mình. Trò chuyện, hợp hợp rồi thân. Ko biết bao lần lớp fải đứng tim vì n~ cơn sốc nổi của A: xé bài kiểm tra, quăng tập vèo vèo… và hình như chỉ mình là thông cảm đc. Đôi khi cũng khó hiểu vì tính khí vậy mà lại dễ dàng òa khóc trước 1 lời chọc ghẹo ko đâu… Mình chấp nhận đc A nên cũng chỉ A mới chiều theo n~ cái lãng đãng của mình, chuyện nhắn tin chúc mừng lúc nửa đêm qua ngày mới là 1 ví dụ! Duy có điều mình nhắc mãi A vẫn hay quên: Chẳng bao giờ kí tên vào n~ cuốn sách tặng mình (duy nhất 1 lần năm ngoái nhắc mãi mới nhớ nhưng rồi lại u như kĩ). Chẳng sinh nhật nào của A mình đúng ngày, năm nay cũng vậy, riết rồi quen luôn hen!

No comments:

Post a Comment

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.