Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Friday, December 1, 2006

Thang 12 roi day, biet chua? (1/12/2006)



Tháng 12. Vậy là tháng 12 rồi đấy! Tháng có ngày của nhiều người có ý nghĩa với mình: Mẹ, Ánh & Huyền! À, tính cả ngày sinh dương lịch của mình nữa chứ! Đường bắt đầu rộn ràng chuẩn bị cho Noel, đi đâu cũng thấy N` ta trang hoàng lộng lẫy. Thời tiết cũng dần thay đổi rồi còn gì, gió bắt đầu lộng hơn...

 

MÙA ĐÔNG YÊU THƯƠNG

Sài Gòn không có mùa đông nhưng mỗi dịp cuối năm, khi tiết trời se lạnh, đường phố Sài Gòn lại mới lạ hơn với những chiếc áo khoác mùa đông duyên dáng. Vậy là Sài Gòn cũng có mùa đông, như một quy ước ngầm của con người Sài Gòn với tạo hóa. Sáng thức giấc, hít vào người cái tơ trời bảng lảng, mang hơi lạnh mỏng manh, sảng khoái của ngày mới. Trưa, trời ấm, nắng như đánh má hồng cho cô nàng mùa đông phương Nam đỏng đảnh. Chiều tối, gió ùa thổi như đem về cái man mác nhớ của một thời xa xăm.

Đông Sài Gòn không đặc sắc nhưng cũng đủ để bao người phải dập dìu xuống phố, không lãng mạn nhưng cũng khiến bao nhạc sĩ, thi nhân phải thốt lên những ca từ tuyệt mỹ. Xuống phố với chiếc ao len xinh xinh, chiếc nón bạn tặng hôm đi Đà Lạt về giờ mới có dịp đem khoe với phố. Xuống phố để cảm cái hương vị của cuộc sống, thấy cái rộn rã, lung linh của phố và nghe thanh âm réo rắt của thời gian.

Đông, ấm cúng bên bữa cơm gia đình, lại nhớ quê với khói bếp hương rạ, thương cái co ro bên bếp lửa tí tách reo. Mùa đông, bạn đi về trên những con đường đầy tuyết. Ta gửi cho bạn ông mặt trời đủ làm tan băng giá nhưng không biết làm thế nào để bạn hiểu được cái khí trời rất lạ, rất đặc trưng của mùa đông Sài Gòn, nơi bạn được sinh ra.

Mùa đông, ta gửi lời tự tình với gió, cùng cái lạnh se sắt làm nao lòng người, gió hãy gửi lời tri ân đến những người ta yêu, những người cho ta biết đông ấm áp nhường nào, ơi mùa đông yêu thương…!

                                     __________________________________

  

PHỐ MÙA ĐÔNG

(PHẠM VŨ NGỌC NGA)

 

Em run tay dìu anh vào nỗi nhớ
Anh đến rồi đi tự nhiên như hơi thở
Ngỡ ngàng em
Gió rét run người mơ bàn tay quen
Chỉ là ảo ảnh
Xa xôi...
Em đi trên phố
Phố cuốn em trôi
Lướt qua những hàng cây dường như quen lắm
Em muốn quên đi nhưng từ trong sâu thẳm
Càng nhớ thêm…

 

THÁNG MƯỜI HAI

 (QUỲNH NHƯ)

 

Tháng mười hai trốn vào trong rét mướt

Nghe chơi vơi một lời nguyện cầu

Những vì sao thăm thẳm mắt biếc

Chở nỗi nhớ của em về đâu?

 

Tháng mười hai thẫm màu của gió

Soi gương trang điểm chút son hồng

Thắp nến cho mình ngày sinh nhật

Ước anh hiện ra cuối mùa đông

Tháng mười hai, tiếng chuông màu ngọc bích

Thêm môt Giáng sinh lạnh cóng đôi tay

Sinh nhật, Giáng sinh liền nhau quá

Yêu thương và nỗi buồn đong đầy

 

Tháng mười hai, xoay những chiếc lá nhỏ

Thấy cây đời dịu ngọt và mong manh

Hình như nhớ cũng sinh ra từ đất

Chở tình yêu về phía có anh.

 

 

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG


Nhạc: Phú Quang - Thơ: Thảo Phương


Dường như ai đi ngang cửa, gió mùa đông bắc se lòng

Chút lá thu vàng đã rụng, chiều nay cũng bỏ ta đi.

Nằm nghe xôn xao tiếng đời, mà ngỡ ai đó nói cười

Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy, giờ đây cũng bỏ ta đi.

Làm sao về được mùa đông, dòng sông đôi bờ cát trắng

Làm sao về được mùa đông để nghe chuông chiều xa vắng

Thôi đành ru lòng mình vậy vờ như mùa đông đã về

Làm sao về được mùa đông, dòng sông đôi bờ cát trắng

Làm sao về được mùa đông, mùa thu cây cầu đã gãy

Thôi đành ru lòng mình vậy vờ như mùa đông đã về...

 

No comments:

Post a Comment

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.