LỠ CHUYẾN
Giữa xa lộ
Em lỡ mất tuyến xe buýt quen
Mỏi gối chồn chân
Không thấy chiếc nào lên tới nữa
Đường mù mịt bụi
Mà trời thì sắp trưa
Em phải đi thôi, miễn ra khỏi chỗ này!
Chẳng cần đo đắn, em bước vội lên ngay
Bất kể xe, bất kể tuyến nào vừa trờ tới
Thoát khỏi bụi nhưng chân thì vẫn mỏi
Buýt đông người, lư lắc những nhịp phanh
Bên cửa sổ, một tuyến xe buýt nhanh
Em hẫng người
Sáng giờ sao không đến?
Trách buýt lề mề
Hay trách mình hấp tấp vô duyên?
Lỗi hẹn tình đầu khó quên
Sợ tình mình như sơ đồ giãn chuyến
Anh đi rồi, người ta chưa kịp đến
Bơ vơ giữa trạm
Thành người lỡ chuyến ngây ngô...
No comments:
Post a Comment