Một món quà!
Đã mấy hôm rồi mình muốn viết cái này nhưng gầm gừ, ủa quên, ngần ngừ mãi bị cái này cái kia chi phối. Có một món quà, mình nhận đc đã lâu lắm rồi. Đúng hơn đó là một yêu cầu từ mình, nhưng mình đã rất vui khi nhận đc nó. Thỉnh thoảng lúc rảnh rỗi mình vẫn hay nhìn, hay nghe nhưng chưa khám phá hết đc những ngóc ngách tận cùng của món quà đó, một phần cũng do không có điều kiện. Chỉ dạo gần đây, đột nhiên mở ra xem “góc khuất” còn lại, mình muốn reo lên, muốn nhảy cẫng lên ko phải ở giá trị món quà (vì giá trị_vật chất làm sao có thể gia tăng theo thời gian nếu ko gửi vào… ngân hàng?) mà là công sức và sự quan tâm. Mình nghĩ đến tình cảm của người làm món quà, dù có thể người đó ko nghĩ kỹ như mình đâu, mình sẽ ko nói cám ơn vì nó nhiều hơn thế…
Có bao giờ tình cảm con người cũng như vậy ko nhỉ? Đã hiển hiện từ bao giờ rồi nhưng điều này, thứ nọ cứ chen vào tạo nên những “góc khuất” mà người kia chẳng bao giờ nhìn ra. Nó chỉ dành cho những ai quý giữ “ngày tháng cũ”, kiên nhẫn và tìm tòi những giá trị bên trong đang ngày càng gia tăng theo thời gian… Như mình đã ko vứt lăn lóc món quà và trân trọng công sức của người làm ra nó vậy!!
No comments:
Post a Comment