Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Thursday, June 21, 2007

NGÀY NÀY... NĂM XƯA (June 21, 2007)



Nghe như là ta đã trải qua mấy chục năm cái ngày này rồi vậy. Lục tìm NK, hơi ngạc nhiên vì hình như chẳng năm nào ghi lại vài dòng cho ngày này cả (nghĩ cũng ngộ). Ngày nhà báo VN, vẫn thích cách gọi này hơn là cái tên chính xác của nó: Ngày Báo chí cách mạng VN. Nghe nó thời đại hơn nhiều. Nhớ “ngày xưa” khi mới bắt đầu biết đến ngày này, mình cũng đang lơ ngơ chẳng khác gì bây giờ… Có điều giờ, “chất” đã khác hơn một chút!

Ngày Báo chí, chúc chị, người đã gắn bó, hướng dẫn mình thật nhiều trong những ngày đầu đến với báo, luôn vui và đạt được những mục tiêu của đời mình. Chúc cho những tờ báo mà chị thực hiện ngày càng phát triển mạnh hơn...
Luôn nghĩ về thầy Kiên, cô Th., cô Th., những người mình thầm ngưỡng mộ, thầm cám ơn khi từng chút một gieo vào mình niềm yêu thích với báo (dù là báo đời, báo nhà hay người bán báo cũng vậy!img). Cả thầy N, cô N, chị Tr và cả My dream của mình, những người đôi khi ko biết đc sự ảnh hưởng của họ với mình nhiều đến thế nào!
Gửi lời hỏi thăm đến 03 BC - giờ đã tản mác mỗi người một phương, đa phần gắn với việc viết kịch bản chương trình, chỉ rất ít còn gắn với báo chí chính thống.
Chúc cho 04BC vượt qua “sóng gió” trước mắt (ngoại trừ một số người quá khả quan) để hoàn thành tốt kỳ thực tập này…

_______________________________

Nhìn lên thì ta chẳng bằng ai nhưng nhìn xuống chẳng ai bằng mình. Quan niệm này ko đc tích cực lắm nhưng trong những trường hợp cụ thể có lẽ nó sẽ giúp người ta cân bằng hơn chăng?

**
Hôm nay, đi quay tiểu phẩm, giờ thì mình đã biết đóng phim vất vả, cực khổ như thế nào, tội nhất là mấy a quay phim và chú đạo diễn, mình ko làm gì, đi theo thôi cũng đủ phê rồi!Tuy công việc của mình chỉ lo phần kịch bản mà làm chung với êkíp thì mới thấy mỗi người là một mắt xích thật sự, từ đạo cụ đến diễn viên ai cũng cố hết sức hoàn thành nhiệm vụ. Mình thực tập ở đây, hay thiệt! Chuyện gì mình cũng biết làm, photocopy, đánh kịch bản, chỉnh sửa này nọ, dựng băng, quay phim, giờ kiêm thêm chức thư kí (nhắc nhở phụ huynh các bé, hehe).

**

"Đề tài"-lại điệp khúc "đi tìm đề tài đi". Xin đi theo các anh chị trong Đài thì được trả lời "Không phải đi đâu cũng dắt díu nhau theo được". Lúc nào cũng nói với mình được 1 câu chung chung là "đi tìm đề tài đi"… Trưa nay, nhìn thấy chị H. lúi húi cắt băng, nhìn cái cảnh thấy quen quen, nhìn cái kịch bản cũng quen quen. Coi xong ngỡ ngàng! Đề tài đó mình đã nộp cách đây đúng 10 ngày. "Được"- lại có 1 chữ "được" nhưng rồi cũng ko thấy cho đi làm. Hôm nay thì thấy chị H làm để phát thời sự tối. Nói thiệt máu trong cuống họng muốn trào lên vậy đó. Cứ giả sử 2 chị em cùng nghĩ ra 1 đề tài đi, thì tại sao cách đây 10 ngày, các sếp ko cho mình làm?

Bi giờ, tự nhiên thấy sao bất cần quá, ko muốn cố gắng nữa. Lên Đài, họ coi mình như 1 cái gì đó thừa thãi lắm. Chẳng cho làm gì, ngồi chơi từ sáng tới chiều rồi về. Thậm chí chào còn ko đáp lại (nhất là sếp). Mất thời gian,căng thẳng, giờ là bực bội.

**

Ngày nào điệp khúc đọc báo cũng lặp lại làm mình thấy sợ không còn tinh thần để tiến tiếp nữa.... Chưa khi nào ta chán hơn thế. Suốt ngày ở phòng máy lạnh đọc báo - đọc đến loạn cả đầu, nhìn giống đứa khùng dễ sợ!!! Không ai nói với mình một câu, mình lại khó nói chuyện khi chưa quen thế là suốt ngày câm như hến. Lại bị mọi người trong phòng giáo huấn cho mấy bài liền về phong cách ăn mặc chẳng giống ai của mình...


>> Xin mạn phép trích lại những lời này, xem như tự an ủi mình. Để đảm bảo an toàn nguồn tin, xin phép ko để nguồn. Ai cảm thấy cần đòi “bản quyền” hay có nhu cầu "tháo dỡ" những riêng tư này, xin liên hệ cho biết. hix hix.

THANKS IN ADVANCE!

1 comment:

  1. chuc mung ngay nha bao viet nam nha, rang tot nghiep le di de con viet bai fuc vu doc gia nua.

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.