Bắt đầu một tuần mới. 2 bài luận & 1 kịch bản chưa hề đụng tới. À, một môn thi nữa chứ. Hoãn đc trước Tết thì mừng nhưng giờ lại è cổ ra chạy. Chưa kể đợt này thi cuốn chiếu, vừa học vừa thi chẳng biết đâu mà lần. Tự nhiên nhớ câu nói của thầy Văn ngày xưa khi dặn dò tụi mình trước ngày thi tốt nghiệp "Các em chỉ có một con đường duy nhất là phải đậu, ko có đường để quay lui" (vì năm mình giống như thời khắc chuyển giao chương trình cũ - mới, fân ban, trắc nghiệm…).
Mình ngộ thiệt. Bận rộn thì than, quýnh quáng, nhưng thư thả, rảnh rỗi thì chán, ko chịu đc. Mâu thuẫn. Đôi khi cứ muốn làm cho mình fải bận rộn. Mỗi khi bận rộn, mệt thì có mệt nhưng lại thấy mình chịu cố gắng, nỗ lực hơn. Rảnh rỗi mình hay buông xuôi lắm… Một ng` bạn tên Thúy bảo đó là do tính mình ko an fận. Đâu, mình chỉ muốn là một người bình thường, đc làm n~ điều mình thích, vậy cũng là… an fận đấy chứ!
No comments:
Post a Comment