ƯỚC MƠ
Mười tám tuổi, em vẫn bình thản đi
Mặc bao người với giấc mơ cung Trăng
Em an phận thủ thường
ngày hai buổi đi về
chẳng hề mơ ước
Chợt một ngày
bắt gặp mình nhỏ bé
giữa muôn trùng sóng nước
Cuống cuồng khao khát
một điều thật lớn lao
Ngấu nghiến sách như người đói ăn
Em đói kiến thức
Ngày cứ trôi
Đêm cứ trôi
Hụt hơi…
Mệt nhoài…
Tri thức mênh mông
Sức người có hạn
Em cúi đầu bên khe nước cạn
Tiếc nuối thèm thuồng
Nhìn sóng vỗ ngoài xa…
(Giờ KTCT)
-> Đâu hồi hơn 18 tuổi vài tháng, mình từng có cảm giác này. Giờ, thỉnh thoảng vẫn thấy vậy. Đôi khi tự mâu thuẫn với mình. Sự thống nhất và đấu tranh giữa các mặt đối lập!
_______________
À, mình đã tìm (hay tưởng tượng nhỉ?) ra một nơi có thể relax ngay trong trường mình. Bí mật, vì dù sao chỉ là cảm giác. Gọi nó là Phong đình. Nơi bất cứ ai cũng có thể đến. Mở cửa 7 ngày trong tuần từ 6h đến 21h.
Hai hàng cau. Hai hàng cau
Gió đâu là gió đua nhau len vào...
No comments:
Post a Comment