Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Friday, January 26, 2007

Báo chí - thực tập (26/1/07)

Ko biết bao giờ tức nước vỡ bờ nữa. Nhưng chắc sẽ ko có chuyện đó xảy ra_hi vọng thế! Nếu ko, biết đâu mình lại có một khoảng thời gian gặm nhấm nỗi đau bị trù dập one more time! Đừng tưởng các cơ quan thông tấn báo chí tuyên truyền là luôn luôn đại diện cho sự thật, danh dự, chính kiến, tri thức, dân chủ nhé. Cơ quan nào cũng do con người điều khiển, mà con người thì muôn hình vạn trạng ko sao nắm bắt được 100%, may lắm là 50% thôi. Khi mình đi thực tập đã ko ít lần bị các đàn anh đàn chị dạy cho phương pháp BÁN ĐỨNG một cách điêu luyện. Chi tiết thì miễn bàn, hãy để cho ngày ấy lụi tàn trong mình. Hôm trước đọc Entry của Hạnh post lên, mình dào dạt cảm xúc muốn ca thán cùng Hạnh, nhưng hôm nay nghĩ lại, mình lại thấy cái sự đời_nhất là ở các cơ quan báo chí lắm ma nhiều trò quỷ quyệt, mình chỉ biết câm nín. Hic hic. Mình từng có 2 hoặc nhiều hơn cơ hội vào làm việc ở một cơ quan báo chí lớn. Thế mà, mình lại cho nó qua một cách bình tĩnh_nghĩa là makeno. Có nên chăng giành lấy vị trí mà mình ko thích hợp để rồi phải cam chịu dằn vặt cả đời. Đúng là mình ngốc thật, thời buổi mà Ghế thì ít_Đít thì nhiều, lấy đâu ra lắm cơ hội cho mình ỏng eo. Một suất để vào đài truyền hình của một tấm bằng trung cấp là biết bao đồng tiền bát gạo đấy. Tại sao mình keo kiệt thế? Tiền để mua quan mua tước là Tiền_tư bản_có thể sinh ra tiền_tư bản khác mà mình lại bỏ đi một cơ hội đầu cơ siêu lợi nhuận.. Trong khi đó thì mình lại ko tiếc tiền để trả những khoản học phí cao ngất của mấy trường đại học cùng lúc? Mâu thưẫn thật, cùng một lúc lại có cả keo kiệt và phung phí trong bản thân mình. Ôi, một chiếc ghế nặng bao nhiêu mà trong lòng mình phải so đo như vậy? Hay mình chưa đủ chín để hiểu được sống trên đời này cần có tiền, để làm chi_Để cho gió cuốn đi.




Tình cờ đọc blog N, thấy có nhắc đến tên mình. Nhớ ra là N cũng chỉ có bạn tên H là mình thôi. (Kiểm chứng lại thì còn 1 cô bạn nữa nhưng… quy y rồi, vậy chỉ có thể là mình thôi!).

N nhắc lại chuyện thực tập. Ừ, có thể mình may mắn khi thực tập ở 1 nơi yên ả, trong sáng, ít ra là ko bị kéo vào những guồng quay danh lợi kia. Cũng có thể như vậy là thiếu sót vì ko đc “từng trải” như bạn bè, thấy n~ gì tụi nó kể có vẻ… xa lạ quá! N, H, C... Nhưng ko thể là xạo đc, chẳng trách mà T (lớp mình bây giờ) suốt ngày quan tâm chuyện các mối quan hệ khi đi thực tập. Có điều thế này thì có bi quan, phiến diện, vơ đũa cả nắm quá ko N?
Hi vọng mình còn giữ đc quan điểm "trong sáng" này sau lần thực tập sắp tới. Mong cho lớp mình cũng vậy...img

9 comments:

  1. nói đến chuyện này thì chắc phải lật đi lật lại vô vàn lần H ơi. quan điểm của Q là mình cứ tích lũy nhiều kiến thức, kinh nghiệm cho mình trước khi nghĩ đến chuyện hành nghề chỉ bằng các mối quan hệ...
    Mối quan hệ là cần thiết, dù 1 người nhàn nhã, ko đi làm, ko phải cật lực lao động thì họ vẫn cần các mối quan hệ thôi, nhưng quan trọng lá cách mình giữ mối quan hệ như thế nào, điều đó mới là quan trọng...

    ReplyDelete
  2. Ko fai là "hành nghề chỉ bằng các mối quan hệ" mà y' H & bạn H ở đây là các mối quan hệ ở các cơ quan báo chí ấy...

    ReplyDelete
  3. Có thấy em nói là em may mắn được thực tập ở một nơi yên ả... :) Thật ra là VTM và chị may mắn có được một người như em đến thực tập, để cho chị có cái duyên thân thiết với em. :x Bất cứ tòa soạn nào em thích, em muốn thực tập, chị sẽ cố gắng hết sức để giới thiệu cho em. Để làm quen... Để học những gì em muốn... Nhưng dù em có quyết định đi đâu, về đâu sau này, thì cứ nhớ rằng em luôn là đứa em mà chị yêu quý nhất và mong muốn làm việc chung nhất.

    ReplyDelete
  4. Q ol 1 chút, comment xong là Q out lun, hehe.
    bi giờ thì đang invi nà, kaka

    ReplyDelete
  5. >>Chị ui, vậy là hợp tác cùng có lợi đấy ạ :P! Dù đi đâu, về đâu thì thế nào mà chị em mình chẳng có dịp hợp tác, làm việc chung, tất nhiên nếu em còn đi theo báo chí, hì ;))

    ReplyDelete
  6. mới đọc em hết hồn, tưởng chị bị gì chứ:). Thực tập ngành nào cũng có cái tật của nó chị ơi. Có những cái, càng tiềm hiểu, càng theo thời gian em thấy nó thật tởm, nhưng makeno, hì hì, Em đang tập cho mình dần dần thói quen đạp trên dư luận để sống theo ý thích của mình.Cứ bám theo nhưng cái vui vẻ, thân thiện để tiếp tục làm việc:). A`, chừng nào bên trường chị được nghỉ tết nhỉ :P

    ReplyDelete
  7. e cũng đang học ngành báo chí ...mốt liệu e đi thực tập như thế nào ta ? hi vọng là không thê thảm như chỉ N gì đó , mà yên ả như chị ... vào VTM thực tập là tốt nhất ^.^

    ReplyDelete
  8. To DXD: Trời, mới biết em cũng học bên... báo chí! Có fải là khoa Việt Nam học ngành truyền thông đại chúng ko em?
    To My: "Cứ bám theo nhưng cái vui vẻ, thân thiện để tiếp tục làm việc" <- hèn gì em suốt ngày vui vẻ cười haha. Mong em lúc nào cũng đc như vậy. Chị nhớ nhất là giọng cười "độc chiêu" của em đó! ;)

    ReplyDelete
  9. ngành của em la Ngữ văn TRuyển thông báo chí , nó nằm trong khoa... Châu Á ---> Chị coi lãng xẹt hông !

    ReplyDelete

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.