Trăng và thi nhân
“Xuyên qua cửa sổ trăng vào
Lầu thơ hớn hở đón chào ánh trăng
Có chàng thi sĩ hỏi rằng
Hỡi trăng tri kỉ đến thăm đấy à?
Đêm khuya chỉ có mình ta
Vỗ về an ủi trăng ngà mà thôi
Làm thơ ta tặng trăng rồi
Sao trăng vẫn cứ đơn côi một mình
Hay trăng đau khổ vì tình
Nói cho ta biết chúng mình kết duyên
Cùng nhau chung một nỗi niềm
Cưới trăng bằng cả chiếc thuyền đầy thơ.”
Hoàng Anh Bằng
Bạn Q gửi cho 1 bai` thơ đc xem là "huyền thoại" về một chuyện tình đẹp. Đẹp ko fải vì lãng mạn, hoàn hảo mà vì tìnhc ảm của con người với nhau và với... thơ. Chỉ vì bài thơ này mà một cô gái Huế đã từ bỏ tất cả để theo một người đàn ông khiếm khuyết về mọi mặt nhưng lại ko khiếm khuyết về tâm hồn...
Cám ơn vì blog của mình là "động lực" để bạn Q viết blog, hehe. Cám ơn vì mỗi lần có link hay hay, bạn Q lại nhớ tới mình. Ráng lên, còn nhiều chầu để... "lai rai" đó (nguyên văn của bạn Q à nha!)
No comments:
Post a Comment