Ham vui nên giờ mới post đc entry này. Ko biết có ai mong ko ta?
Trời lạnh căm căm nhưng sau bao "nỗ lực", mình cũng đã đi học đc trọn vẹn buổi cuối cùng của môn học CTPT. Hai buổi trước vắng, bị thầy nhắc nhở, cả lớp cũng biết tiếng, hôm nay mà vắng nữa là cấm thi đợt 1. Bởi thế lúc điểm danh, bao nhiêu người khác chỉ "có" là đủ còn mình (& một vài đứa cùng cảnh) thầy lại "Đâu, H đâu?".
Trời lạnh co ro, tay mình hút nhiệt, như cây nước đá, chạm vào đứa nào đứa đó nhảy dựng lên. Nhận đc thông điệp của Cạp cạp mượn mình bất kỳ cuốn tập nào, đưa sang cuốn tập của bạn Lê thì nhận về đc… 1 TẤM THIỆP HAND MADE HAPPY NEW YEAR! Bất ngờ dễ sợ! Lâu lắm rồi mới nhận đc những bất ngờ kiểu vầy. Đúng là Cạp cạp, biết mình sẽ xúc động… đậy nữa kia! Thanks Cạp cạp nhiều nghen! <- Chắc tại entry nhóm máu B nên bạn Q bắt đầu thể hiện tài khéo tay của mình đây mà! Lạnh + xúc động đậy nên cứng cả tay lúc viết vài dòng gửi lại cho Q. Đường thư tín miễn fí lớp mình nhanh nhưng mừ chuyển n` quá cũng ngại nên stop lại sau 2 lần thư đi về. Với lại 2 đứa còn cả mấy chầu cần giải quyết trước Tết nữa mà, rest street…
Ngồi kế Lê, đỏ chói từ trong ra ngoài. Nhìn thầy gọi "Scotland" (màu xanh lá cây của Mai) là hai đứa nghi nghi thầy sắp chiếu tướng Lê rồi. Đúng y chang "Cô áo đỏ này, màu của Arsenal" <- Bởi thế người ta nói cần fải đẹp rạng ngời mà ko chói lóa!!
Giờ của cô chủ nhiệm, lớp luôn đông hơn dù ko có lúc nào đầy đủ (dĩ nhiên). Ngoài chuyện dạy, cô còn quan tâm n~ chuyện khác như cách học, tác fong đi đứng… Nhớ hôm đầu, đa fần cô toàn nhắc con trai nào là fải lanh lẹ, fải galant, fải sạch sẽ… Hôm nay là chuyện bao nhiêu người ko về quê, chiến dịch Xuân tình nguyện… Lờ mờ đoán đc quê cô (hàng xóm của quê mình): Nghệ An. Sợ nhất cái kiểu nhắc nhở của cô khi ai đó lo ra 1 chút, trúng fóc (dù rằng cô luôn bảo là ko thể nào nhớ hết tên các bạn). Nhưng có lẽ hấp dẫn nhất hôm nay vẫn là lời hứa sau khi cô dặn dò, chúc Tết trước lúc chia tay: Tết vô tôi sẽ có lì xì cho các bạn, bạn nào ko đi học ko có ráng chịu nghen!
Tối đc chị dẫn đi ăn một bữa hoành tráng + nghe nhạc ở Piano, thích quá chừng. Thanks chị nhiều lắm. Chẳng hiểu sao lần nào nghe bài FOREVER (STRATOVARIUS) này cũng lặp lại cái tâm trạng ấy, mơ hồ ko diễn tả đc. Khó hiểu quá chừng??
Ko biết có fải nhờ thế mà… coi fim xong mình làm 1 lèo tới sáng xong bài ko hề mệt mỏi ko nữa?
càng thức khuya càng dễ dậy sớm . kaka. đúng ko hè?
ReplyDeleteờ, chờ cái entry này lâu thiệt á, ^,^