Mình như một đứa bé mới chập chững biết đi, không dám bước vì sợ ngã nhưng đã bước một bước rồi lại muốn bước tiếp bước thứ 2, thứ 3 và.... chạy!
Lần first, m/c tình cờ về lại trường cũ trong diện mạo mới. Lạ quá, all mọi thứ: khang trang, lãng mạn & n` góc riêng tư hơn. Cột cờ đã chuyển về fía fòng giám hiệu, thay cho cái sân bóng rổ hồi trước. Khu căn tin cũ, bây giờ là nhà xe của giáo viên, dọc lối đi có một bồn hoa nhài thơm fức...
_____________________________
Con bé thật ngố khi hỏi mẹ đỡ đầu 1 câu. Có lẽ con bé ko ngờ 1 đứa bé vài ba tuổi đầu lại có thể quen thuộc với n~ nhà hàng, KS nổI tiếng, có thể đi du lịch nước ngoài dễ dàng hơn việc nó đi ra 1 tỉnh nào đó gần gần trong nước!
Đến nhà "ba chồng". Trong 1 con hẻm nhỏ, nhà nhà san sát, bé xíu, nhà ba như là 1 tgiới riêng vớI dtích rộng rãi, khung cảnh lãng mạn cùng giàn hoa tigôn trước cổng, xích đu, hồ cá nước chảy róc rách… Lần first đến nhà ba, lạ lẫm, ko nhận ra cả cô V. Bên ngoài đã vậy, bên trong lại là 1 fong cách fong lưu độc đáo. Có 2 điều làm mình quen thuộc: một là bức tranh hình chiếc thuyền buồm ngoài khơi, hai là thức uống quen thuộc trong tủ lạnh. Nếu Khoa còn đến bây giờ, ko biết lời hứa hôn từ cái thuở mình còn xíu xiu của hai ông bố trên bàn nhậu sẽ thế nào nhỉ, dù gì chắc cũng sẽ hay hay hơn bây giờ...
Bé K xinh quá, như 1 thiên thần, gần ba hơn là mẹ, như bố từng yêu chiều con bé ngày trước vậy! Nó làm con bé nhớ đến mình, nếu ko có 1 ngày trời đất đảo lộn, quay cuồng... Có N` bảo ngủ 1 đêm thức dậy cuộc đời đã đổi khác. Có thể ai đó sẽ hiểu điều này với ý nghĩa ko hay ho, trong sáng, nhưng với con bé nó thấm thía điều đó. Sau 1 đêm, Lọ Lem có thể biến thành công chúa và ngược lại…
No comments:
Post a Comment