Blast

Có một cầu vồng vô tình bắc ngang qua. Hai ta muốn qua nhưng vô tình lần lữa. Lỡ một lần rồi thêm một lần nữa...


Wednesday, November 1, 2006

Nha Trang - tap 2



Ngày thứ 2 ở NT. Tỉnh dậy, ko nhớ tối qua mình dừng câu chuyện ở chỗ nào. Chỉ mới hơn 5h nhưng trời cũng sáng bét nhe rồi, có điều chẳng thấy mặt trời đâu! Hai chị em thay fiên nhau xúông biển & canh đồ. Biển sáng hiền hơn nhưng cũng đủ làm té chỏng gọng n~ đôi chân lơ là. Nhìn mấy nhóc lộn nhào với sóng biển mà mê, tiếc là mình ko biết bơi, hix! Chạy ra chạy vào vài đợt theo sóng biển là đủ mệt! Xong series hình thứ 2, đi bộ dọc biển, cảm nhận hơi nước fả vào, vị mằn mặn, gió thanh thanh… Xem như đây là màn tạm biệt biển vì đến chiều thì ko tắm đc nữa, chỉ ngắm thôi. Chẳng hiểu mân mê, vọc quậy thế nào mà rớt mất tiêu cặp mắt kính. Nghĩ mãi chẳng rõ mình đã lạc "chồng" mình ở khúc nàoImage, đi lại tìm cũng chẳng thấy mà nhớ là lúc ra chị đã gom hết đồ trên cát còn gì! Thôi thì tặng biển… cặp mắt làm tin vậy. Sau chuyến đi biển về lại có cớ để có "cặp mắt" mới cũng nên.Image

2 mắt hay 4 mắt thì vẫn tiếp tục đi với điểm đến tiếp theo là Cầu đá như mình "đòi" hôm trước. Lần này ko xích lô, xe thồ gì cả: bus! Thật may là đg` mình ở lại ngay tuyến xe bus đến cầu đá. Leo lên xe ko khói bụi nắng nôi, thỉnh thoảng vẫn bắt gặp những cây phượng kim (chị nói thế) đỏ rực hoa dọc đg` đi. Đg` dốc dần & có vẻ gì đó quanh co, đi lèo 1 mạch hết đg` Trần Phú đến bến xe buýt ở bên kia trục (nghe ông anh mình bảo vậy). Cầu đá là đây! Khám fá ra một cầu thang nhỏ dẫn xuống biển đầy thi vị.

DSCN0521

Dốc núi cheo leo là vậy, ai nghĩ ra đc lối xuống này cũng hay ghê! Ko có khách du lịch ngoài hai chị em, à có thêm 1 couple nào đó đi câu cá nữa thì fải. N~ N` dân địa fương nhìn mình đầy tò mò rồi quay lại với công việc câu cá. Thuyền neo, đậu ở đây khá nhiều. Bên fải ko xa là một khu tựa như resort tuyệt đẹp!

DSCN0524

Gờ đá fía dưới ngay biển chẳng khác nào n~ tảng đá ở rest street ngay dòng kênh nhân tạo. Mình muốn xuống đó ngồi… thò chân xuống biển cho sóng vỗ ì oạp vào (thú vị biết bao nhiêu) nhưng sợ đá trơn trượt nên thôi! Chụp vài pô ảnh (tươi roi rói), chị có vẻ đúng điệu PR cho TT luôn! Thôi tò mò để trở vào Viện Hải dương học. Ngang chợ Cầu đá, nếu N` ta bảo 2 N` fụ nữ & 1 con vịt tạo thành cái chợ (nghĩa bóng) thì ở đây mình sáng chế… 2 N` bán hàng & 1 cái biển cũng đủ tạo thành cái chợ (nghĩa đen)! Image

Viện Hải dương học hoành tráng nhưng khu tham quan cá lại ko tương xứng lắm với cơ ngơi đó. Thấy đc n~ loài thú vị, ngộ nghĩnh như cá hòm bò (có sừng & ko sừng), điệu đàng như cá Mao tiên lửa, xấu xí như cá Mặt quỷ hay tếu tếu như cá ngựa… chưa thành ngựa… có cả cá mập nữa. Cá mập còn nhỏ nên ko nguy hiểm lắm, nhìn từ trên hồ xuống trông nó hiền queo, chỉ khi nhìn ngang qua khung kính, thấy rõ vây, nanh, nó mới hiện lên vẻ dữ tợn của loài vốn là nỗi ám ảnh của N` đi biển. Nhìn 3 con cá mập này trông hiền ghê chưa!

DSCN0541


Trời NT vẫn ko thoát khỏi vẻ đỏng đảnh bất chợt của thời tiết fương Nam, hứng chí lên mưa rào một lúc rồi tạnh. Khu trưng bày, khuôn viên của viện khá thoáng đãng. Chỉ fòng trưng bày mẫu vật thí nghiệm là hơi âm u, có cảm giác ghê ghê. Chưa đã trí tò mò, xem những chỗ "chính quy" ko đủ, hai chị em lóc cóc men theo 1 lối nhỏ ra bãi biển fía sau viện. Chị đi giày cao gót, mặc váy mà cũng chịu đi ghê! Leo lên/ xuống những bậc đá, vài thân cây chắn ngang, qua một bãi nhỏ dây bí đang ra hoa là thấy biển. Một anh (có vẻ như là N` quản lý hay gì đó mặc quân fục) từ trên viện vặn hỏi hai chị em ra đó làm gì, mình trả lời "Ngắm biển một chút" à Làm như ở đây hơn ngày trời mà chưa thấy biển bao giờ vậy! Tò mò biển chỗ ko du lịch thì thế nào thôi ấy mà!

Lên lại chuyến xe cũ, để mặc nó chạy thẳng theo lộ trình. Hóa ra nó cũng đi ngang chợ Đầm, cũng đến đc tháp bà Ponagar… Biết thế hôm qua chẳng cần đi xích lô làm gì cho fiền! Vô tình kiếm đc 1 món bánh xèo hải sản ngồ ngộ, ngon miệng. Rồi trở lại khu cũ, chuẩn bị chia tay biển. Chân bắt đầu nhức đến ko đi nổi. Với fương châm "Ko leo lên bất kỳ fương tiện nào ở NT ngoại trừ bus", có vẻ như bus NT đã fần nào giảm bớt định kiến of chị với bus như ở SG.

Trời ko nắng, bãi biển ít N` hơn hôm qua. Đồ đã tươm tất cả rồi nên chỉ ngắm biển 1 lát cho thoải mái thôi. Trải khăn + báo nằm giữa bãi biển, chắc chẳng ai như 2 chị em này! Đang khoan khoái thì ào một cái, con sóng xô vào ướt nhẹp chỗ đang nằm. Quay sang vừa thấy sóng ào lên, chưa kịp định thần thì hai chị em đã nhảy dựng dậy vì… ướt. Cứ tưởng là biển "hù" chơi thôi vì chỗ mình nằm cao nhất rồi còn gì! Ai dè đâu… biển thất thường quá! Hong khô đồ bằng gió biển ở công viên... ngay biển. Thấy những couple mặt thư sinh, non choẹt tự nhiên đóng fim trước thanh thiên bạch nhật mà… hâm mộ. Ra ở đây, tư tưởng fóng khoáng & tiến bộ hơn SG nhiều. Các bậc bô lão cũng couple & ko có vẻ gì khó chịu hay ngạc nhiên như mình.Image

Bữa ăn chia tay biển, chia tay NT là ốc sò & cháo hến. Thích thú trước vị ngon ngọt của nó. Chị bảo đi du lịch thế này mới là đi vì cứ nhà hàng, KS lớn thì chẳng thể nào tìm ra n~ ngóc ngách hay ho hoặc có đc cảm giác thú vị của n~ món ăn dân dã thế này. Lần thứ mấy trong ngày ra biển thì ko biết nhưng chắc chắn là lần cuối cùng ra biển NT của chuyến đi này. Đi dạo, sóng vẫn giỡn đùa với mình cho đến tận lúc về: ào cái ko kịp chạy vào, may mà ko bị lém lên nhiều. Nghe chị đọc bài thơ Lễ vật ngàn năm thinh thích nhưng ko nhớ hết, chỉ ghi ra n~ dòng còn nhớ đc (chị có lòng tốt thì rảnh, cho em bài thơ ấy với)Image:

Chàng về đi Thủy Tinh
Thịnh nộ hờn ghen chỉ làm lòng thêm quặn thắt
Chàng biết em chẳng thể nào ngoái mặt
Non thiêng đã trọn một người

Đã yêu thương sớm muộn nghĩa gì đâu

Vô tình đọc đc bài này, có vẻ như bài của chị & bài thơ này sẽ trần tình cho nhau…

VIẾT CHO THUỶ TINH (THỤY THẢO - mới đính chính và tạm xem là như vậy)
Chuyện cổ tích giữa đất liền và biển
Có bao giờ hết được đâu em
Ai chẳng biết mênh mông là lòng biển
Thuỷ Tinh ơi biển mặn muối ngàn đời.

Nước mắt cạn cằn khô tim chúa tể
Một chữ TÌNH sao đắng quá Mỵ Nương ơi.
Chưa ai trách vua Hùng Vương thiên vị,

Nỗi lòng con oán cha mẹ bao giờ,


Chỉ ngậm ngùi mài thương nơi lòng biển

Trai ngọc đời đời ôm tuyệt vọng tan mơ.

Ai chẳng biết vừng vàng như núi Tản,

Chuyện ngàn năm báng nhạo với chê cười,


Đâu ai hay Thuỷ Tinh nơi xứ sở,

Lặng lẽ buồn với sầu một tương tư.

Nước mắt lòng mặn lắm Thuỷ Tinh ơi,

Đâu ai hay Mỵ Nương hiểu hay không hiểu?


Trùng điệp núi non xa xôi cằn cỗi,

Ai tìm được Mỵ Nương nơi đâu,

Chỉ biết muôn đời dưới lòng biển thắm sâu,

Ngàn năm, ngàn năm con tim Thuỷ Tinh vẫn dạt dào sóng.


Sóng dâng cao buồn phiền nguồn cội,

Gác tía cung vàng ôm tim ngọc mồ côi.

Voi chín ngà gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.

Thôi tại sao không phải là ngọc trai, san hô, cát biển?


Chưa ai trách vua Hùng Vương thiên vị

Núi non trập trùng ai tìm được Mỵ Nương nơi đâu

Chỉ biết muôn đời dưới lòng biển thẳm sâu

Ngàn năm ngàn năm có thuỷ tinh vẫn đợi

No comments:

Post a Comment

Hạnh phúc

* Hạnh phúc = Trao đổi + chia sẻ + kết nối yêu thương = My name. Nếu hạnh phúc đơn giản chỉ là những nụ cười, tôi muốn níu mãi những nụ cười bất tận, cùng bạn bè, gia đình và những người tôi yêu thương!
* Cuộc đời chỉ có một, mong muốn tình yêu cũng có 1 nhưng lại có duyên với... số 2 ^^.